• XCHECKERVIET.MY là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
    CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
    CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Cài đặt VPN 1.1.1.1 khi checkerviet bị chặn
Cài đặt ngay

Bạn thấy truyện này thế nào ?

  • Nội dung truyện hay, cốt truyện hấp dẫn

    Votes: 22 100.0%
  • Cảnh quan hệ kích thích

    Votes: 22 100.0%
  • Văn phong của tác giả mạch lạc, rõ ràng, gợi tình cuốn hút

    Votes: 21 95.5%
  • Đã đọc cảm nhận bình thường

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    22
Kết thúc môn thi học kỳ cuối cùng tôi vội vàng khăn gói về quê đón tết cùng gia đình. Năm tháng đầu tiên xa nhà với tôi quả là không dễ dàng gì, tôi rất nhớ bố mẹ đứa em gái và cả ngôi nhà thân yêu đấy nữa. Tôi chỉ mong sao nhanh được về quê sau bao nhiêu tháng trời xa cách. Cái không khí tết đang cận kề, tôi thấy sự tất bật của mọi người. Trên chuyến xe của tôi hầu hết là người đồng hương đi làm ăn xa hay những sinh viên về quê đón tết như tôi. Những câu chào hỏi nhau, sự quan tâm chia sẻ với nhau làm cho những người xa quê chúng tôi ấm lại.
Người đầu tiên tôi gặp ở bến xe là bố tôi, ông vẫn thế, cái dáng người hơi mập ấy. Đầu ba tôi đã lấm tấm vài sợi bạc, có lẽ vì lo cho tôi mong tôi học hành nên người, mong tôi đừng vấp ngã những cạm bẫy của cuộc sống. Bố tôi luôn là người quan tâm đến tôi nhất, ông lúc nào cũng bên cạnh để nhắc nhở tôi mỗi khi tôi vấp ngã. Những trận đòn roi chưa bao giờ làm tôi ghét ba tôi thậm chí tôi càng thương ông hơn, tôi biết đánh tôi ông cũng không sung sướng gì mà chỉ muốn tôi thấy lỗi lầm của mình. Không một người cha nào muốn con cái của mình phải chịu đau đớn cả.
- Sáng nay ba không đi dạy à
- À không, sáng nay ba có 2 tiết đầu thôi
- Mẹ con đi làm rồi hả
- Ừ, cuối năm mà
- Thôi bố con mình về đi kẻo trời nắng to thì khổ
Căn nhà của tôi cũng chẳng thay đổi nhiều, tôi đi một vòng để nhìn lại từng căn phòng, từng góc nhà. Bố tôi cũng mua vài chậu hoa mai để không khí đón tết thêm ấm cúng. Cái không khí tết đang về tràn ngập từng ngôi nhà mái đỏ trong xóm. Dường như con người và mọi vật đang hối hả để đón một mùa xuân mới đang về.
Tối nay bố tôi đi dự một buổi tiệc tất niên ở nhà người bạn, đây là cơ hội để tôi và mẹ của tôi nói chuyện riêng.
- Cuối tuần này nhà mình làm tất niên, con đưa bạn gì đó bữa chăm sóc con lên dự nhé
- Không được đâu, bọn con chỉ lại bạn bè bình thường thôi mà với lại nhà N xa lắm ở tận … chứ đâu phải gần đâu
- Thì nói với nó lên nhà chơi rồi có gì tối ở lại chứ có sao đâu. Mà mẹ cho con mời bạn bè 1 bàn mà chứ có mời riêng đâu
- Thôi, khi khác đi – tôi rất ngượng khi nghĩ tới cảnh lần đầu dẫn bạn gái về nhà
- Ơ, cái thằng này sao thế
- Thì con mời bạn bè con được rồi chứ nhà N xa quá mà. Mà con rủ thì N cũng không đi đâu
Đúng lúc đó thằng Duy qua nhà tôi ( nhà tôi và nó gần nhà nhau), mẹ tôi gọi nó
- Duy vào cô hỏi tí. Cháu có biết con N không
- Dạ biết chứ cô, con bé xinh lắm, nó chăm sóc thằng D kĩ lắm cô ơi
- Thằng kia nói tào lao gì vậy – tôi cố nháy mắt với nó nhưng thằng Duy giả vờ như không thấy
- Cô ơi, N xinh lắm bao nhiêu thằng mà không cưa được đó, cháu thấy nó chỉ yêu quý mỗi thằng D thôi
- Thật thế hả, thế cuối tuần này cô tất niên cháu mời nó hộ cô nhé
- Mẹ, mẹ này, tất niên nhà mình mà nhờ thằng Duy mời là sao
- Thì tao mời cũng được có sao đâu, mày cứ ngồi yên đi
- Thôi để tao mời, mẹ hay để khi khác nhé – tôi cố năn nỉ mẹ tôi
- Bây giờ con làm không hay để má nhờ thằng Duy
- Thôi để con mời…
Tôi lấy điện thoại ra nhắn tin cho N, tôi nghĩ chắc N sẽ từ chối vì nhà N quá xa mà. Và tất nhiên quả như tôi đoán ban đầu N từ chối vì nhà quá xa. Tôi cố năn nỉ để N đồng ý lên nhà tôi bởi vì mẹ tôi nói nếu mời N lên được nhà tôi thì phụ cấp hàng thàng của tôi từ gia đình một tháng thêm 200 nghìn. Và tất nhiên N đồng ý, tôi hẹn sẽ ra tận nhà N để đưa N về nhà tôi. Vài ngày sau đó tôi nhận được tin bố em nhập viện, N nói rằng không thể lên nhà tôi được và tất nhiên tôi không thể làm gì khác ngoài hẹn em vào 1 dịp khác.
********
28 tháng chạp, những ngày cuối cùng của năm Quý Mùi đang chậm rãi trôi qua trong cái tiết lạnh của mùa xuân. Cả lớp cấp 3 chúng tôi tổ chức một chuyến đi đến nhà Yến cô bí thư đáng yêu của lớp chúng tôi. Tôi và Yến lúc này đã trở thành những người bạn tốt của nhau, dù cho thời gian qua không gặp nhau nhưng chúng tôi vẫn luôn xem nhau như 2 người bạn thân mà thôi. Tôi đâu biết rằng chuyến đi này thay đổi cả cuộc đời tôi, thay đổi cả hạnh phúc gia đình tôi…….
 
Băng qua con đường nhựa, bai bên là những bãi mía thỉnh thoảng mới có vài nhà dân chúng tôi cũng đến được nhà Yến. Lần đầu tiên tôi đến nhà Yến, căn nhà khá rộng rãi và sạch sẽ phía sau còn có cả một vườn cây ăn trái với đủ thứ loại. Không thể tin một ngôi nhà như vậy mà không có bàn tay của một người đàn ông. Mẹ của Yến, một người phụ nữ già hơn với cái tuổi 45 nhiều. Yến không có bố từ bé, kí ức của yến và người bố chỉ là những hình ảnh nhập nhòe trong kí ức. Trong khai sinh của Yến vị trí tên cha đã được bỏ trống, tôi không bao giờ muốn làm Yến tổn thương nên ít khi nào nhắc đến từ bố trước mặt Yến.
Đã lâu rồi cả lớp mới có một dịp vui vẻ với nhau thế này, tụi nó vẫn hồn nhiên như ngày nào. Chúng tôi tranh thủ ra ngoài vườn để phá vườn cây nhà Yến hay vài đôi trong lớp tranh thủ nắm tay nhau đi dạo trên bờ ruộng lúa. Tôi vào nhà lật quyển album đã củ trên cái bàn ở phòng khác ra xem, nó là tất cả quá trình mà Yến đã sinh ra và lớn lên. Tôi thấy hình ảnh một cô bé dễ thương thắt bím hai bên đang nhận thưởng hay hình mai mẹ con Yến đang vui vẻ bên nhau. Tôi chợt dừng lại trước một tấm ảnh trắng đen đã cũ kĩ, đó là một chàng trai đang tựa vào gốc cây. Người con trai ấy quen lắm, khá quen thuộc với tôi bởi người đó chính là BỐ của tôi. Tuy tấm ảnh đã cũ không đủ để thấy khuôn mặt nhưng tôi vẫn nhận ra được bởi vì bố tôi giữ khá nhiều hình ảnh hồi còn trẻ. Tôi lật phía sau tấm ảnh củ kĩ ấy là dòng chữ “tặng em, …. Ngày 3/4/1984”. (trong dấu … là địa danh mà bố tôi đã công tác trong thời kì bao cấp )
Tôi rất tò mò bởi không hiểu vì sao Yến lại có tấm ảnh này chứ với lại lời nhắn nhủ khá tình cảm..
- Ai trong tấm hình này vậy - tôi hỏi Yến
- À, mình nghe mẹ mình nói là bố mình.
Tôi không nghe nhầm đấy chứ, tôi nghĩ chắc chắc phải có sự nhầm lẫn gì ở đây. “không có chuyện như thế đâu” tôi thầm nhủ bản thân. Chuyện người giống người là bình thường mà với lại tôi đâu thấy mặt người con trai trong ảnh chứ, trên đời đâu thiếu những chuyện trùng hợp như thế chứ. Nhưng trong thâm tâm tôi rất lo, tôi sợ gia đình tôi tan vỡ, tôi sợ bố tôi sẽ rời bỏ gia đình này mặc dù tôi biết bố tôi không phải là người như thế. Tôi không hiểu một giáo viên ưu tú như ông sẽ đối diện như thế nào nếu đây là sự thật.
Tôi gọi điện cho bố tôi để hỏi rõ mọi việc, không cần suy nghĩ làm gì cho nặng đầu, tôi hi vọng sẽ chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi
- Alo, con đấy hả đi chơi vui chứ
- Dạ, con đang ở nhà Yến bí thư cũ của lớp
- Gọi điện có chuyện gì không con
- Thực ra cũng có bố à, bố có biết cô Ngọc mẹ Yến lớp con không – Tôi có cảm giác sự khó nói của bố tôi, hình như ông đang có chuyện gì đó muốn giấu thì phải
- Kh..ông. Ba không biết, c..ó chuyện gì hả con
- Dạ không, nhưng con thấy một tấm của ba trong quyển album của Yến mà Yến lại nói….
- Ch..ắc con nhầm đó mà, ba đang họp
- Ba..ba…ba - Tiếng bíp bíp kéo dài làm tôi càng thêm lo sợ, tôi lo sợ điều đó sẽ xảy ra
Tôi gọi lại thì lần này là ò í e“thuê bao quý khách tạm thời không liên lạc được….”, tôi lo quá chả nhẽ đó là sự thật. Tôi cố xóa đi những suy nghĩ ấy để vui vẻ với đám bạn đang hò hét dưới kia nhưng không thể, nó cứ bám riết lấy tôi cả ngày hôm ấy. Trong tôi nửa tin nửa ngờ, một tấm ảnh đen trắng và những gì tình cảm của bố tôi giành cho gia đình làm tôi yên tâm hơn nhưng với thái độ khi nãy làm tôi thật bối rối. Tôi giả vờ có việc nhà để về trước, trên đường đi vô vàn những câu hỏi suy nghĩ trong đầu tôi. Tôi không muốn tin đó là sự thật, tôi không biết phải đối mặt nó như thế nào.
- Ba đâu hả mẹ - tôi dựng xe rồi chạy vào hỏi mẹ
- Ba mày chắc đi họp hành tổng kết cuối năm rồi chắc đi nhậu luôn rồi
- Thế bao giờ ba về
- Mày gọi điện hỏi ổng thử chứ sao mẹ biết
- Máy ba không liên lạc được
- Có chuyện gì mà gấp thế, chờ ổng tối về không được hay sao
- ….
Tôi không biết có nên kể lại với mẹ những chuyện vừa qua hay không, tôi sợ đó là cú sốc quá lớn trong cuộc đời bà. Tất nhiên là tôi không muốn nó trở thành sự thật, tôi không muốn chia sẻ tình cảm của cha mình với bất cứ một ai kể cả với Yến. Tôi hi vọng đó chỉ là một suy nghĩ hồ đồ của tôi của tôi.
Nhìn đồng hồ đã 12h đêm, nãy giờ tôi ngủ quên trên giường trong những suy nghĩ miên man, bố tôi vẫn chưa về chắc lại đi đâu đó với mấy thầy trong trường. Ánh đèn xe dream xuyên qua lớp cửa kính chiếu thẳng vào mắt tôi, bố tôi về. Người nồng nặc mùi bia, tôi vội chạy ra hỏi ông về những gì tôi đã thấy ở nhà Yến. Bố đưa tôi vào phòng tôi nói chuyện, tôi cảm giác một chuyện vô cùng nghiêm trọng từ ánh mắt bố, chả nhẽ những gì ở kia là sự thật hay sao. Đôi bàn chân tôi không đứng vững khi nghĩ như vậy
- Chuyện này là thật.
- Bố, tại..tại sao lại là thật
- Thì nó như thế là thật chứ sao
- Thế mẹ có biết gì không – Đôi mắt tôi rưng rưng, tôi không thể chia sẻ với ai tình cảm gia đình mình cả
Mẹ tôi xuất hiện ở cửa phòng từ khi nào, bà nghe hết câu chuyện và bà cũng hiểu hai cha con chúng tôi đang nói về gì. Điều ngạc nhiên là mẹ tôi không phản ứng gì cả, dường như nó không quá bất ngờ với mẹ tôi. Nếu như một người phụ nữa bình thường có lẽ sẽ gào lên nhưng mẹ tôi vẫn điềm tĩnh đến mức ngạc nhiên.
- Em về phòng ngủ đi, anh nói với con chuyện này đã – bố tôi nói với mẹ
- Mẹ con cũng biết chuyện này rồi con đừng nói với ai chuyện này nhé kể cả em con
- Nhưng bố định giải quyết sao chuyện này, con không cho cho phép ba nhận nó đâu. – tôi nghẹn ngào, tiếng nấc trong cổ họng
- Con yên tâm đi, ba có cách giải quyết của ba
- Con nói trước ba mà nhận nó thì con không phải là con của ba đâu
- Đã bảo ba có cách giải quyết của mình mà
- Nhưng…..
- Con ngủ đi.
Bố tôi khép cánh cửa lại và tắt điện, cái cảm giác cô đơn ập đến bên tôi, tôi không thể chấp nhận sự thật này nó quá kinh khủng, chả nhẽ người con gái mà tôi đã từng yêu thương một thời giờ lại là đứa em cùng cha khác mẹ với tôi. Tôi không muốn chia sẻ ba mình với bất cứ ai, có phải tôi quá ích kỉ hay không nhưng hình ảnh của ba trong lòng tôi là một hình ảnh tuyệt đẹp, tôi không muốn chia sẻ với ai cả. Tôi úp mặt xuống gối mà khóc ngon lành, khóc cách tức tửi. Tôi lo sợ bố sẻ bỏ mẹ con tôi, tôi sợ cái viễn cảnh đen tối của gia đình. Tôi nghĩ lại thấy mình thật ích kỉ, dù sao Yến cũng thiếu tình cha con quá lâu rồi, nhưng…. . Tôi không thể thoát ra những suy nghĩ viễn vông này được, càng cố quên thì không thể quên được. Tôi chìm trong những suy nghĩ miên man về gia đình tôi
- Dậy, dậy đi
- Làm gì mà gọi sớm vậy mẹ
- 8h rồi chứ sớm gì nữa
- Từ từ ngủ đã
……
Tôi làu bàu ngồi dậy, dường như chẳng có gì khác biệt cả mẹ tôi cũng chẳng có thái độ, đằng sau câu chuyện này hình như có một điều gì đó rất đáng sợ. Mẹ không hề trách ba tôi, tôi cứ nghĩ rằng chắc mẹ không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra trong nhà
- Ba đâu hả mẹ - tôi vừa nhai cái bánh mì vừa hỏi mẹ
- Ba mày đi về nội rồi, dọn dẹp nhà cửa rồi đón tết chứ.
- Mẹ, nếu như ba có một đứa con riêng với ai đó thì mẹ sẽ làm gì – tôi hỏi mẹ một thái độ thận trọng.
- Ý con nói đến chuyện Yến lớp con phải không
Tôi thật sự bất ngờ, mẹ tôi biết mọi chuyện nhưng tại sao mẹ tôi không có phản ứng gì hết
- Vậy mẹ biết mọi chuyện à
- Gần như thế
- Tại sao bao năm qua mẹ không trách bố không nói với con
- Con còn nhỏ chưa hiểu đâu
- Tại sao nhỏ con năm nay 19 tuổi rồi mà, con cần biết những chuyện như thế này – Tôi lớn giọng
- Đừng nói hỗn với mẹ kiểu đó nghen, nhưng con chưa hiểu hết mọi chuyện đâu sau này con sẽ hiểu
- Nhưng sao mẹ không phản ứng gì, chuyện này là sao
- Thì như những gì con biết đó thôi, đúng ra con phải gọi Yến bằng chị đó ( Yến sinh tháng 5 còn tôi sinh tháng 10 )
- Không, không có chuyện như thế đâu. Mà mẹ cũng chịu được chuyện này à
- Chứ bây giờ theo con phải giải quyết sao. Mà không được nói với ai đó nghen đặc biệt là Yến và các bạn trong lớp
- Con không nói nữa
Tôi tức giận mẹ nên không thèm nói chuyện nữa, tôi không hiểu mẹ đang nghĩ gì nhưng trong lòng tôi buồn lắm. Tôi chắc chắn không muốn nói với ai chuyện này cả, nhưng tại sao tôi không được nói với Yến chứ đó là điều tôi băng khoăn nhất. Dù sao chúng tôi cũng chẳng có lỗi, có lỗi thì đó là của thế hệ trước chưa không phải của tôi. Đằng sau còn có cả một uẩn khuất nữa chứ không đơn thuần là như thế.
*******
Tiếng điện thoại rung lên, thì ra của thằng Hùng. Hùng là một trong những thằng bạn khá thân của tôi từ cấp 1. Phải nói tôi và nó có nhiều điểm trái ngược nhau, tôi hơi mập thì nó lại là thằng ốm lòi xương. Gia đình nó là một trong những bậc giang hồ có tiếng của huyện chúng tôi, bạn bè của nó toàn thứ đầu trâu mặt ngựa giang hồ khắp nơi. Nhưng nó vẫn thích chơi thân với chúng tôi ( tôi và thằng Duy ) hơn có lẽ vì chúng tôi được giáo dục đàng hoàng hơn. Thực tình bố mẹ tôi không thích tôi chơi với nó bởi vì bố mẹ tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến tôi.
- Gì đó mày thằng em – Tôi vẫn hay nói với nó kiểu như thế
- Mày đang ở đâu đó
- Ở nhà, mẹ đang có chuyện bực có gì không
- Tất nhiên là có chứ, mày kiếm chỗ nào vắng vắng đi rồi tao nói
- Thằng điên, nói điện thoại mà cũng phải kiếm chỗ vắng
- Nhanh lên đi
……
- Có chuyện gì, nói mau đi
- Chắc là vắng không cha
- Yên tâm, mẹ tao rửa chén rồi
- Lên nhà tao, tao cho xem cái này
- Mẹ, cái gì thì nói đại đi
- Tao cho mày xem hàng hiếm này
- Lôi thôi quá, nói rõ đi
- Mày có lên không, nói thẳng một câu đi
- Lên thì lên có cần rủ thằng Duy không
- Khỏi, mình mày thôi
Tôi mặc đại một chiếc áo thun rồi lên nhà nó, tôi nghĩ chắc nó có cái gì rất quý nên mới rủ tôi. Và tất nhiên cái món quà nó dành cho tôi quả nhiên độc đáo và hết sức bất ngờ và sốc với tôi..
 
Nó mở một đoạn clip đã ẩn trong máy nó cho tôi xem. Cái clip quay bằng điện thoại hơi mờ nhưng tôi cũng đủ nhận ra là nó với Thảo ( người yêu nó ) đang làm tình với nhau. Thực ra nó theo đuổi con Thảo suốt ba năm cấp 3, Thảo là bạn con Tr em họ tôi, tôi cũng nghe đến Thảo mấy lần rồi nhưng mới gặp mặt có một lần. Ấn tượng buổi sinh nhật của Hùng thì Thảo là một người khá xinh da trắng, tôi nghĩ một người như Thảo khó chấp nhận Hùng bởi tôi thấy hai đứa nó quá nhiều điều trái ngược nhau. Cũng mấy lần tôi cũng giúp Hùng cưa đổ Thảo nhưng tôi cũng khuyên nó nên từ bỏ con Thảo đi thì hơn không ngờ bây giờ nó còn có thể đưa con Thảo lên giường luôn thì ghê thật.
- Phục anh Hùng nhà ta quá, cưa đổ em Thảo bao giờ thế - tôi hỏi nó
- Cũng nhờ mày giúp sức thôi
- Tao giúp mày cái gì chứ, mà mày với nó chính thức với nhau từ khi nào sao chẳng nói với mọi người gì hết vậy
- Từ đầu năm học, tao không muốn nói ra bởi đơn giản tao chưa có cái clip này
- Mày điên à, chả nhẽ với mày chỉ có thế thôi à
- Thực ra sau khi làm người yêu nó tao mới hiểu hết nó
- Xinh nhưng nhìn hoài cũng chán với lại nó lúc nào cũng tiền, tiền, tiền mà tiền thì tao không thiếu
- Thì sao
- Tao không thích kiểu con gái như thế, tao chấp nhận bỏ tiền nhiều hơn cũng được nhưng tao cần người con gái biết chia sẻ trong tình yêu và chuyện tiền bạc. Mày hiểu không. Chỉ cần nó nói nó muốn chia sẻ chuyện tiền bạc là tao vui lắm rồi
- Mày cũng triết lý kinh nhỉ, chứ bây giờ mày muốn sao
- Tao không còn yêu nó trọn con tim nữa. Sớm muộn gì cũng chia tay thôi
- Mày nói vô trách nhiệm quá, nếu đã thế mày phá vỡ cuộc đời con gái nó rồi bỏ đi à. Tao không thể chấp nhận kiểu đó ( mặc dù chính bản thân tôi cũng như thế, không hơn không kém )
- Con đó còn trinh ngay lỗ rốn đó, mẹ kiếp. Nó mất lâu rồi, tao không hỏi nhưng tao biết tao không phải là người đầu tiên của nó
- Mày điên quá, thế mày nó với tao chuyện này làm gì. Thì bây giờ mày muốn gì thì nói mẹ ra đi
- Tao không muốn gì cả, anh em hỏi thật mày cái này nhé
- Hỏi đi, bữa nay mày khách sao gì vậy
- Mày đã từng trải qua cái cảm giác như thế này chưa
- Cảm giác gì
- Đụ mẹ, giả nai với tao hoài vậy
- Cái gì mà giả nai, tao đéo hiểu – tôi cười với một nụ cười bí hiểm
- Mẹ, thì cái này nè – nó hất cắm vào cái clip trên màn hình
- Làm đéo gì có mà làm mày, của chùa chắc. Thế mày với con Thảo là lần đầu tiên của mày hả
- Không, tao từng đi chơi đĩ rồi, bây giờ mày muốn thử không.
- Thử với ai, mấy con đĩ của mày hả
- Tất nhiên không, mấy thằng bạn kia thì tao dẫn đi tới chỗ đó còn mày phải khác chứ
- Với ai? – tôi hơi tò mò
- Với con Thảo, người yêu tao
- Mày điên à, nó là người yêu mày, tao không có khái niệm cướp người yêu bạn
- Tao dâng cho mày mà. Thực ra tao biết chắc tao với nó không có tương lai đâu với lại coi như món quà cho mày giúp đỡ tao từ nhỏ tới lớn
- Thôi cái này tao không dám nhận đâu, nó là người yêu mày, mày không ghen à
- Với tao bạn bè mới đáng quý mà không phải bạn bè nào tao cũng tin tưởng đâu, chỉ với mày thôi đó
- Khó xử quá đây.
- Sao, đừng phụ lòng anh em chứ
- Nói thật, tao chưa trải qua. Mà mày làm cách nào để nó cho tao chơi nó
- Mày yên tâm đi tao có cách của tao
- Mày nên nhớ nó bạn con Tr em tao. Mẹ kiếp chuyện lỡ ra thì tao làm sống đây.
- Chỉ cần mày thích là được rồi.
- Mày làm tao khó chịu quá, em tao nó cứng ngắc rồi nè
- Bây giờ mày muốn quan hệ kiểu gì
- Kiểu gì là kiểu gì – tôi ngạc nhiên
- Thì tư thế quan hệ đó.
- Ui, cứ làm đại đi. Lần đầu biết con mẹ gì đâu. Mà con đó dâm không mà mày chắc ghê vậy
- Mọi việc tao lo, chú cứ hưởng thụ đi. Mày thích quan hệ với nó có tao hay không có tao
- Sao cũng được, có mày để mày lo giữ nó chứ
- Tao thì sao cũng được, để tao gọi điện rủ nó xuống nhà tao chứ lên nhà nó gặp con khỉ già ( tức bà nội Thảo ) lằng nhằng mệt lắm
Tôi hồi hộp quá, chẳng hiểu thằng này bị làm sao mà rủ mình chơi người yêu nó nữa, nhưng kệ lâu quá rồi không được quan hệ bây giờ nghĩ tới thôi mà chim tôi đã cương cứng hết cả rồi. Tôi không nghĩ thằng Hùng lại điên khùng đến thế quả nhiên không sai với lời đồn đại mà bạn bè cấp 3 nó vẫn hay nói. Nó quả là một đứa tâm lý không bình thường.
- Sao tao run quá mày ơi, không biết con Thảo có đồng ý không – tôi hỏi nó
- Mẹ, mày cứ ngồi yên đó. Tao sẽ nói với nó rằng nó phải nghe theo mệnh lệnh của mày ngày hôm nay
- Mày giết tao hả, thôi để tao về tao không thích dính dáng tới mọi chuyện như thế này
- Mày nhát quá, cứ ở yên đây có gì mà lo chứ.
- Mẹ kiếp, sao không lo mày, làm sao mày đảm bảo nó không nói chuyện này với ai chứ
- Mày yên tâm, hiện giờ nó vẫn là người yêu của tao, tao cho tiền nó tất nhiên nó phải nghe theo tao
- Lại tiền. Tao nói trước nếu nó không đồng ý thì đừng lôi tên tao vô đó
- Mẹ, muốn sướng không
- Tất nhiên phải muốn chứ mày
- Thế mày muốn với bồ tao hay với mấy con đĩ ngoài đường
Nghe tới chữ “đĩ” sao tôi không thể yên tâm được, tôi biết rất thoải mái, lại có thằng bạn mình chi tiền nhưng tôi không thể yên tâm được. Nếu như chẳng may mà mấy con đó dính phải căn bệnh tình dục thì có mà tàn một đời trai.
- Thì tất nhiên bí lắm mới phải đi thứ bệnh hoạn đó chứ có cây nhà lá vườn thì ai đi chứ - Tôi trả lời
Thằng Hùng cười khì vỗ vai tôi
- Mày nói đúng đó, ai lại muốn chứ. Mà con này làm cái đéo gì mà lâu thế không biết
- Mày tao hỏi thật mày nghen Hùng, nếu như con Thảo yêu mày chỉ vì tiền thì mày sẽ làm như thế nào.
- Thế càng tốt, khi cả hai chia tay chẳng có gì vướng bận cả
- Có bao giờ mày yêu nó thật lòng chưa
Thằng Hùng có vẻ trầm ngâm, nó mở bao thuốc ra định châm điếu hút
- Lại hút thuốc. Mày biết tao dị ứng mùi thuốc lá mà
- Hì, tao quên mất. Tao cũng không biết mình có thích nó thật lòng không nữa. Trước kia thì có nhưng bây giờ tao thấy nó nhạt nhẽo quá.
- Thế nên mày muốn phá nó chứ gì
- Tao không biết nữa, đừng hỏi tao về nó nữa. À mà tao có nghe hồi cấp 3 mày cặp bồ với bé Liễu mà.
- Chuyện tào lao đó mà. Có nhưng chẳng đến đâu cả
- Thế mày không kiếm chát được gì trước khi chia tay à
- Kiếm gì. Mẹ mày tưởng của chùa chắc.
- Tao đéo tin đâu, mày không làm gì nó tao làm con chó
- Không tin thì thôi mày
- Có thể đúng bởi tao thấy mày nhát gái quá
- Kệ tao….
Tiếng xe Jupiter làm gián đoạn cuộc nói chuyện của chúng tôi, thì ra con Thảo lấy chiếc xe của thằng Hùng đi chơi. Tự nhiên tôi thấy nóng ran khắp người, dương vật cương cứng khi thấy Thảo, tay chân bủn rủn. Thằng Hùng vội chạy ra đón nó, tao không biết hai đứa nó nói gì. Tim tôi đạp nhanh hơn, Hùng cặp hông đưa Thảo vào phòng khách và đánh tiếng gọi tôi
- D, lên tao nói này
Tôi hồi hộp bước lên, tao không dám nhìn Thảo mà ngồi xuống ghế bên cạnh Hùng
- Giới thiệu với mày đây là Thảo người yêu tao, giới thiệu với Thảo đây là D bạn thân Hùng
Thảo cũng không nói gì cả bầu không khí trở nên im ắng đến khó chịu. Tôi vân vê cái ly mà mặt không dám ngước lên. Thằng Tùng rút điện thoại ra nghe điện thoại ( tôi đoán là nó giả vờ để cho 2 đứa chúng tôi có cơ hội riêng ở nhà ). Nó bảo với hai đứa chúng tôi là đi đánh bài với tụi bạn. Thảo ngồi đấy còn tôi chạy theo hỏi nó
- Mày đi đâu đó
- Chả nhẽ ở nhà xem tụi bây à
- Điên à, mày nói gì chưa
- Nói rồi, mày cứ vô đi rồi thích làm gì làm, nói gì nó cũng nghe
- Có chắc không đó bố. Nếu như chuyện này vỡ lỡ ra thì sao
- Vỡ con mắt mày, nói tào lao, vô chơi gái đi.
- Nhà cửa thì sao
- Ba má với hai bà chị tao đi Huế rồi, đi chúc tết ở ngoài đó mùng 1 mới về mày yên tâm đi
- Má, không làm thì phí quá. Mày đi đâu
- Làm nhẹ thôi kẻo bể nhà. Tao đi chơi đánh bài họăc kiếm em khác
Tiếng rồ xe xa dần, trong đầu tôi đang nghĩ không biết nên hỏi em nó cái gì mở lời làm sao đây. Tôi quay lại ghế cũ ngồi, mồ hôi ứa ra như tắm. Tôi rót nước cho Thảo mà nước đổ ra ngoài quá nửa.
- D học hành trong đó sao rồi.
- Cũng bình thường, còn thảo
- Cũng thế thôi chẳng khá hơn là bao. Mà D chưa có người yêu à
- Chưa, với cái thân mập này kiếm người yêu đâu ra
- D khiêm tốn quá mà, mập kệ nhưng thấy D khá có duyên đó
Tôi chỉ biết cười trừ, cái không khí ngôi nhà lại trở về im ắng như củ
- D hỏi thật nhé, Thảo có yêu Hùng không
- Thảo cũng nói thật cũng có nhưng không nhiều. Thảo thấy mình sai lầm khi làm người yêu Hùng
- Vậy à
- Thôi không nói chuyện này
Tôi chỉ biết im lặng, cả hai đều thấy khó xử, tiếng điện thoại rung lên, thì ra của Hùng gọi cho tôi
- Sao rồi mày
- Sao là sao, chưa gì hết
- Tấn công đi, ngại gì chứ, mày cứ nghĩ nó như gái làng chơi bình thường đi chẳng sao đâu
- Uh.
Tôi nghe lảng vảng là tiếng “ ba bích, heo cơ” chắc nó đang đánh bài với tụi bạn. Tôi trở lại vị trí ngồi của mình thấy Thảo đang đọc tin nhắn gì đó, chắc tin nhắn của Hùng bảo Thảo phải phục vụ tôi. Vẫn thế, vẫn không nói với nhau câu nào cái không khí cứ nặng nề trôi qua. Tôi không thể kiềm chế tình dục trong người. Tôi tự tưởng tượng ra cái thân thể trần truồng của Thảo nằm trong vòng tay tôi. Ôi, cái cảm giác mới tuyệt vời làm sao. Không thể chịu thêm được nữa, dù sao thì con Thảo cũng phải nghe mệnh lệnh mình trong ngày hôm nay mà.
 
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn của Thảo, Thảo không rút lại Thảo vẫn để im trong tay tôi. Chẳng phải vì có tình cảm gì với tôi mà vì Thảo đang phải làm theo lời của Hùng. Cái bản chất sex đã lấn đi phần nhút nhát suy nghĩ của tôi nữa. Bây giờ tôi không cần biết Thảo là bạn Tr hay là người yêu Hùng nữa, cứ tự nhiên mà làm tình như một người con gái làng chơi. Tôi chuyển qua ngồi gần Thảo, từng hơi thở nóng hổi phà vào trong gáy của Thảo, bàn tay tôi vuốt mái tóc đen mượt dài đến ngang lưng. Tôi đứng dậy và đóng kín tất cả các của nhà lại, bây giờ đây tất cả trong đầu tôi chỉ nghĩ về thân thể người phụ nữ mà thôi.
- Thảo không giận D chứ
- Sao lại giận mình không sao đâu – em cố cười một nụ cười, một nụ cười gượng gạo mà em không muốn có
- Tại sao Thảo lại chấp nhận làm theo lời Hùng chứ
- Tại sao D phải quan tâm những chuyện đó chứ. Cứ làm theo mong muốn của mình đi, Thảo sẽ không nói chuyện này với bất kỳ ai đâu
Tôi không suy nghĩ nhiều về chuyện này, nhưng thật sự để làm tình với người yêu của bạn quả không dễ chút nào. Cái cảm giác tội lỗi cứ bám víu lấy tôi, tôi không thể thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn ham muốn, tội lỗi ấy. Nhưng nếu như tôi biết kìm chế những ham muốn của mình thì sẽ không có những tội lỗi mà giờ đây tôi phải khổ như thế này. Một lần nữa tôi lại để những ham muốn lấn đi những suy nghĩ của mình…
Tôi cắn nhẹ lên vành tai Thảo, tôi không biết vì sao Thảo phải làm như thế, phải cam chịu quan hệ với 1 người bạn của “người yêu” Thảo, chắc đằng sau đó là một bí mật khủng khiếp lắm. Bàn tay tôi xoa tấm lưng mền mại của Thảo. Bất chợt Thảo quay lại hôn vào môi tôi, một nụ hôn không phải của tình yêu mà để kích dục. Tôi mơn trớn đôi vú của Thảo, nó vừa mền vừa cứng và nằm vừa vẹn trong đôi bàn tay tôi. Tôi cởi chiếc áo thun của mình, chiếc quần đùi của tôi độn lên một cục to tướng. Tôi cầm bàn tay của Thảo cho vào quần mình để Thảo kích thích cu tôi. Con cu tôi cứng ngắc trong bàn tay mềm mại của Thảo.
Có lẽ không phải ai cũng có cơ hội được làm tình với người yêu của bạn mình mà bạn mình cho phép. Ban đầu tôi cũng hơi ngại ngùng nhưng tất cả đã được thay thế bằng cái những ham muốn nhỏ mọn của một kẻ tầm thường. Bàn tay thô ráp của tôi len lỏi vào từng mảnh thịt của Thảo. Bàn tay tôi nhu muốn xé toan cái nịt vú của Thảo để được thưởng thức một thân thể tuyệt vời này. Tôi chầm chậm cởi cái áo sơ mi màu hồng của em, cái áo sơ mi hàng hiệu chắc thằng Hùng bỏ tiền để mua cho Thảo. Cặp vú của em được giấu gọn dưới cái nịt vú màu đen trông thật kích thích vô cùng. Tôi cởi luôn cái nịt vú ấy để được tận mắt nhìn thấy cặp ngực mà có đêm tôi mong được quan hệ với em. Và bây giờ nó trở thành sự thật, không phải cưỡng hiếp, cả hai hoàn toàn tỉnh táo nhưng cũng phải là kết quả một tình yêu mà là một trò đùa số phận…
Và bây giờ Thảo hoàn toàn trần truồng trước mặt tôi, có thể tôi là người đàn ông thứ 3 hay thứ 4 gì đó được thấy thân thể của em. Tôi đặt em ngồi trên bàn khách, bàn tay tôi tách nhẹ cặp chân của em đang khép lại để che cái bím của người phụ nữ. Tôi mơn trớn cho em bằng cách bú liếm, mút mát đủ kiểu. Con cu đang cương cứng và nóng hổi của tôi đang ngọ ngọe trước mặt em, nó cũng muốn được bú liếm từ cái miệng xinh đẹp của em. Không cần nói Thảo cũng hiểu phải làm gì, em sóc nhẹ con cu tôi và cho vào miệng bú liếm. Có thể nói Thảo có vẻ gì đó còn khá ngượng, không phải vì lần đầu tiên nhưng có lẽ tôi là người đầu tiên Thảo phải quan hệ vì bị ép buộc.
“Phập…phập….phập..”, những âm thanh quen thuộc của một cuộc làm tình, con cu tôi đang nằm trong cái bím xinh đẹp của em. Chúng tôi không thể nói với nhau câu gì cả, im lặng chỉ có những tiếng động của cuộc làm tình. Tôi đang rất sung sướng, có lẽ đã quá lâu rồi cái cảm giác này, từ ngày chấm dứt với liễu tôi rất mong lặp lại lần này. Dường như bao nhiêu tinh khí tích tụ trong người tôi chỉ mong chờ có dịp để bùng nổ. Tôi nhấp liên tục còn Thảo thì chỉ biết nằm yên trên bàn không biết có đồng tình với tôi hay không. Bây giờ tôi như một con hổ đói vồ lấy được mồi đâu dễ dàng mà buông tha cho em chứ, tôi không hề nghĩ đến Thảo, dường như lúc này tôi chỉ xem Thảo như một món đồ chơi mà Hùng dành tặng cho tôi mà thôi.
- D ơi, đừng xuất trong người Thảo nhé, mình đang tới ngày…
- Ngày gì chứ
- Thì ngày con gái đó
- Uh, D không làm gì đâu
Nhưng đâu dễ để tôi làm theo điều đó chứ, tôi trút toàn bộ sản phẩm cuối cùng của mình vào trong bím Thảo. Tôi nằm phịch trên cái ghế da phòng khách của Hùng, tôi đã thấm mệt, mồ hôi với tinh dịch tạo nên một cái cảm giác khó chịu. Thảo vẫn nằm im trên mặt bàn có lẽ Thảo vẫn còn đau mặc dù không phải lần đầu quan hệ bởi tôi làm bạo lực và sức nặng của tôi…
- Thảo định đi đâu vậy – tôi quay sang hỏi Thảo khi thấy Thảo định xuống nhà dưới
- Thì mình đang tính tắm lại đó mà
- Đã xong đâu mà tắm chứ, lại với D đi
Thảo ngồi bên cạnh tôi, bàn tay em đang vân vê con cu của tôi. Tôi ra hiệu em cúi xuống để bú chim cho tôi, cái con chim của tôi bóng lẩy trong cái miệng ma thuật của Thảo. Tôi cảm giác đói bụng cồn cào, dường như những ham muốn của tôi đã làm tôi quên đi thời gian đang trôi đi. Nhìn đồng hồ đã 1h trưa tôi cũng phải kiếm thứ gì đó bỏ vào bụng để rồi có sức mà tiếp tục. Cái dáng trần truồng của Thảo đang nấu mì cho tôi trông vô cùng kích dục, bờ mông tròn lẳng, trắng nõn nà không nó một vết tì nào. Có lẽ Thảo biết tôi trước khi tôi biết cô ấy bởi tôi là anh của Tr mà. Tôi tiến lại gần và ôm em từ phía sau, con cu đang căng cứng chĩa vào bờ mông của em, bàn tay tôi bóp lấy bóp để bộ ngực của em.
- Sao Thảo chỉ nấu một gói mì vậy, không ăn à – tôi ngượng ngùng hỏi Thảo
- Thảo không muốn ăn
- Sao vậy
- Thì không thích thôi.
Chưa bao giờ tôi được ăn bát mì ngon đến thế, nó cũng chỉ là một gói mì bình thường với vài cộng rau nhưng bên cạnh có một cô gái phục vụ xinh đẹp, em đang bú liếm cho tôi.
***********
- Tao hỏi thật mày làm như thế không cảm thấy lỗi à – Tôi hỏi thằng Hùng
- Không, chuyện gì nó cũng có nguyên do của nó chứ ai điên dâng người yêu cho bạn mình chứ
- Tất nhiên, vậy nguyên nhân tại sao
- Con Thảo không yêu tao thật lòng
- Khùng, tại sao không thật lòng mà nếu không thật lòng thì mày không nên làm thế chứ
- Mẹ kiếp, tao làm thế thì đã sao nào. Do nó chứ không phải do tao
- Mày nói rõ thử xem nào
- Chuyện này không được nói lung tung đó
- Rồi, yên tâm đi
- Thực ra con Thảo thích tao chỉ vì tiền. Ba nó đánh bạc thiếu nợ người ta nhiều lắm. ba nó thiếu ông già tao 50 chai đó.
- Thì ra là thế
- Nó bảo chỉ cần tao bỏ nợ của ba nó với ông già tao thì nó làm gì cũng được. Ban đầu tao thương hại nó nhưng mà càng ngày tao càng chán
- Thế có ai được như tao không
- Tất nhiên là không rồi. Có mấy thằng bạn tao muốn ăn bánh trả tiền nhưng mà tao không thích.
- …….
Đêm nay tôi không sao ngủ được, câu chuyện thằng Hùng cứ ám ảnh tôi. Tôi thấy căm ghét bản thân mình đã làm những gì với Thảo nhưng tôi vẫn mong một ngày nào đó chuyện này sẽ tiếp tục. Không biết hoàn cảnh của Thảo là đáng thương hay đáng giận nữa, làm thế không biết là vì chữ hiếu hay chỉ là một lối sống lệch lạc. Đúng là con người ta sẵn sàng làm tất cả chỉ để có tiền, đáng lẽ ra Thảo là một người xứng đáng được hưởng hạnh phúc vậy mà lại làm như thế, sẵn sàng làm nhiều chuyện trái với đạo đức với lương tâm cũng chỉ vì những khó khăn trong cuộc sống ( thực ra buổi chiều hôm ấy còn có 1 chuyện sốc nữa nhưng tôi mạn phép không nói ra)
Bây giờ Hùng bạn tôi chỉ còn là một nấm mồ xanh, tôi không bao giờ nghĩ nó sẽ lâm vào hoàn cảnh như vậy. Nó mất cách đây tròn một năm vì căn bệnh thế kỉ HIV. Có lẽ đó là một hậu quả mà nó phải nhận sau rất nhiều lần quan hệ bừa bãi. Từ gái mại dâm đến những kẻ không quen biết chỉ tiền là nó sẵn sàng làm chuyện ấy. Tôi nhớ như in cái ngày mà mẹ nó báo với chúng tôi thằng Hùng tự tử với tờ xét nghiệm dương tính HIV trên tay. Một cảm giác sợ hãi, hoang mang bao trùm cả cái xóm bé nhỏ của tôi. Tôi, thằng Duy, thằng Hải ( bốn chúng tôi chơi thân với nhau từ nhỏ) chứng kiến thằng Hùng nằm trên giường với bộ dạng ốm đói mà không thể cầm được nước mắt. Cuộc đời như một giấc mơ \, nhớ ngày nào bốn thằng cùng nhau vui vẻ đi chơi, hái trộm xoài, bắt cá bắt cua vậy mà giờ đây đã phải như thế này âm dương chia lìa. Tại sao thế này chứ. tuy nó xuất thân trong một gia đình giang hồ nhưng nó đối với chúng tôi tốt vô cùng, nó chưa bao giờ lấy thế của mình đe dọa chúng tôi mỗi khi có mâu thuẫn, nó luôn là người gắn kết mọi người lại với nhau thế mà…
Cái đám tang của nó trống trải vô cùng, chỉ có chúng tôi với vài người bạn thời cấp 1 đến viếng nó còn cái lũ cấp 3 và những thằng một thời tung dọc thì lại lặn mất tăm bởi bọn nó sợ dính cái căn bệnh này. Bà con họ hàng cũng chỉ đến thắp cây hương rồi vội vàng ra về. Mẹ nó là người đau khổ nhất, có lẽ nó như thế do phần nào suy nghĩ con trai út của mẹ nó. Cơn mưa phùn bất chợt làm cho cái đám tang thêm nặng nề hơn.
Một chiếc ô tô xình xịch đậu trước nhà Hùng, tôi nhận ra đó là Thảo. Trông Thảo đã trưởng thành và chín chắn hơn rất nhiều và có một vẻ đẹp mặn mà của một người phụ nữ. Đã 5 năm rồi kể từ ngày ấy xảy ra, tôi chưa khi nào quên được những lỗi lầm của mình. Thảo thắp một nén nhang viếng Hùng và ngồi nói chuyện với chúng tôi. Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt ấy bởi tôi làm sao để xóa hết những lỗi lầm trong lòng Thảo do tôi và Hùng gây ra
- Dạo này D thế nào rồi vẫn khỏe chứ - Thảo hỏi tôi bằng một thái độ thân mật
- Mình vẫn bình thường, lâu quá rồi không gặp Thảo
- Uh, cũng 5 năm rồi còn gì
- Mà hiện giờ Thảo đang làm gì, ở đâu. Mình vẫn mong một ngày nào đó được nói câu xin được tha thứ với Thảo. Có thể mọi chuyện năm xưa là do bản năng chứ thật tình mình cũng chẳng mong muốn nó xảy ra nữa.
- Mình không muốn nhắc lại chuyện này nữa, nó đã qua rồi. Mình trách Hùng hơn là trách D bởi mình biết không phải do D muốn thế mà chỉ là Hùng gợi ý thôi. Với lại đâu mấy ai mà đủ bản lĩnh để vượt qua những ham muốn đâu
- Thế sau đó thì như thế nào.
Thảo bắt đầu kể lại cho tôi những tháng ngày gian khổ của em trên mảnh đất Sài Gòn phồn thịnh. Những tháng ngày sinh viên sau đó là những ngày gian khổ khi bao nỗi lo về cơm áo gạo tiền. Thảo và Hùng cũng dần cách xa nhau bởi cả hai cũng chẳng còn gì với nhau nữa. Thảo lao vào con đường làm thêm để có những đồng tiền để tiếp tục lên giảng đường. thời gian lên giảng đường thưa dần bởi tối đi làm đến tận 3,4 giờ sáng thì làm sao đủ sức để hôm sau đến trường. Và rồi điều gì xảy ra em bị lưu ban một năm, Thảo không dám nói chuyện này với mẹ bởi bao nhiêu công sức từ gánh chè của mẹ Thảo cũng chỉ mong Thảo học thật giỏi và có kết quả học tập tốt nhất.
Em đi làm tiếp viên cho một nhà hàng ở thành phố, có lẽ với vẻ đẹp của em cộng với những bộ quần áo ngắn cũn làm pho bày hết vẻ đẹp thiên thần của Thảo. Thảo nhận khá nhiều lời khiếm nhã từ những vị khách già, râu ria lởm chởm muốn được qua đêm với Thảo một lần. Nhưng Thảo không muốn bán thân mình một lần nữa dù đó là số tiền bằng cả tháng lương của em. Thảo gặp một vị giám đốc hơn Thảo 15 tuổi, em ngỡ rằng người đàn ông này sẽ bù đắp những vết thương trong lòng nhưng……
 
Em lên xe hoa với người đàn ông ấy ở cái tuổi 20, Thảo chỉ mong có một cuộc sống thật bình thường, được hưởng hạnh phúc như bao nhiêu người khác. Đằng sau sự thành đạt, đạo mạo của tay giám đốc ấy lại là một con quỷ dữ, một con thú thực sự. Cuộc sống của Thảo trong căn nhà lớn biệt lập và khép kín như một địa ngục trần gian. Trong nhà hắn có hai người giúp việc, thực ra nên gọi là hai người hầu hắn mới đúng. Hắn trải qua một đời vợ nhưng mà không thể chung sống với con thú dữ này được.
Không giống như vẻ ga lăng, dịu dàng, những món quà đắt tiền như khi cưa cẩm Thảo nữa. Đằng sau cái cánh của phòng ngủ hắn lộ rõ cái bản chất như con thú điên của mình. Cái vẻ mặt hung hãn, những hành động điên cuồng của hắn làm Thảo không thể nhận ra người đàn ông mà nàng yêu thương nhất. Hắn xé toạt cái đồ ngủ của nàng, thân thể trần truồng xinh đẹp của nàng không đủ làm hắn thõa mãn. Hắn lấy cái roi dây của hắn mà quất nàng tới tấp. Những giọt nước mắt ròng ròng chỉ làm hắn thêm hưng phấn chứ không thể lay động được con quỷ dữ này. Những vết roi rướm máu, những cơn đau buốt toàn cơ thể, nàng ngồi co rúm lại góc giường nhưng vẫn không thể tránh được cái roi của hằn. Hắn đè nàng ra giường, những vết thương rướm máu làm hắn thích thú vô cùng. Hắn đái lên những vết thương ấy và liếm nó một thích thú. Hắn bắt đầu làm tình với nàng, hắn tìm mọi cách để làm đau cái thân thể của nàng.
Nhưng nỗi đau của nàng không thấm vào đâu mà hai người hầu phải chịu. Bố mẹ họ thiếu hắn một món tiền lớn nên đánh bán hai cô cho hắn. Có lẽ ở trong nhà lớn, ăn uống đầy đủ nên hai cô khá xinh, chắc nếu người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ họ có cuộc sống đầy đủ lắm. Hắn đặt hai cô nằm trên chiếc bàn phòng khách, hắn luôn tìm ra những cái trò quái đản nhất để hành hạ hai cô. Một ngày trôi qua hai cô chỉ sợ nhất mỗi khi trời tối bởi khi đó hắn là con thú dữ thật sự, họ không biết hắn sẽ làm gì, sẽ có những trò quái đản gì dành cho hai cô.
Cái thân hình chằng chịt vết thương của cô nằm trên bàn, hắn bảo cô há miệng ra và đái thẳng vào miệng cô gái ấy. “Uống đi”, hắn quát cô gái làm cho nàng giật mình. Không chỉ những trò như thế hắn còn có nhiều trò hành hạ nàng và hai cô gái ác độc hơn nhiều. Cái cuộc sống địa ngục như thế cứ hành hạ nàng, dày vò một cô gái trẻ mới bước vào đời. Thảo đã tự giải thoát cho mình, giải thoát khỏi địa ngục trần gian 1 tháng sau đó. Cứ lang thang trên những tuyến đường Sài Gòn đầy bụi và nắng đã khiến Thảo mệt nhoài.
Dường như ông trời cũng động lòng trước hoàn cảnh đáng thương của Thảo, trong một lần đi dạo ở công viên sáng sớm Thảo đã gặp một người đàn bà phốp phát đang đi tập thể dục. Nghe hoàn cảnh đáng thương của Thảo sẵn với tính thương người bà đã nhận Thảo về nhà mình để giúp việc trong gia đình với mức lương khá cao. Và rồi niềm hạnh phúc cũng đến với Thảo, một mái ấm gia đình như bù đắp những vết thương trong lòng Thảo. Người đàn bà kia muốn Thảo trở thành con dâu của bà nên đã se duyên cho Thảo và anh con trai đầu của bà hơn Thảo 6 tuổi. Tuy không hẳn đã là tình yêu nhưng hai người họ luôn thương yêu và chăm sóc nhau thật chu đáo. Và đứa con trai 1 tuổi là minh chứng của tình yêu hai người. Từ ngày có Thảo với bản tính nhanh nhẹn, xinh đẹp công ty của hai vợ chồng ( công ty của mẹ chồng Thảo ) ngày càng làm ăn khấm khá và em có điều kiện phát triển bản thân. Vậy là cuộc đời em như một câu chuyện với kết thúc có hậu. Tôi nghe câu chuyện dường như tôi cũng đỡ áy náy hơn khi cuộc sống của em bây giờ đã khá hơn rất nhiều.
******
( Trở lại thời điểm tết năm nhất của tôi )
Đêm giao thừa trong khi mọi người đang vui vẻ với nhau thì trong lòng tôi có nhiều nỗi bực dọc. Bố mẹ tôi kể cho tôi nghe nguyên nhân vì sao mà Yến lại là “con” của bố tôi. Tôi vô cùng tò mò, có thể đây sẽ là nguyên nhân mà vì sao mẹ tôi không hề ngạc nhiên khi nghe chuyện. Thực ra khi bố tôi dạy học tại nơi đó thì đã gặp mẹ của Yến, hai người yêu nhau khá tha thiết nhưng ông bà nội tôi lại không thích mẹ của Yến cho lắm ( nếu mà thích thì chắc tôi không có trên cõi đời này rồi ). Hai người yêu nhau bấy lâu thì bố tôi lại nhận quyết định chuyển công tác ( nơi bố tôi đang công tác bây giờ ), mẹ Yến cũng chuyển công tác theo. Và rồi ông nội tôi lại gặp bà ngoại tôi ( theo lời bà nội tôi thì ông nội và bà ngoại tôi cũng từng yêu nhau nhưng không đến được với nhau ) hai người quyết định làm sui với nhau. Ban đầu bố tôi nhất quyết không chịu nhưng rồi định mệnh đã đưa bố mẹ đến với nhau. Số phận nghiệt ngã khi mẹ Yến đã bị người chú dượng của mình cưỡng hiếp và mang thai Yến. Ông nội tôi càng không thể chấp nhận mẹ Yến dù bố tôi cũng hết lòng chấp nhận mẹ Yến. Bố tôi và mẹ lấy nhau theo sự xắp xếp của gia đình và dĩ nhiên bố tôi nhận yến làm con nuôi. Mẹ tôi cũng kể lại thực ra trong lúc mang thai tôi thì thấy bố tôi bế một đứa nhỏ xưng cha con khá thân mật nên có lần hiểu nhầm….
Vậy là những hiểu lầm đã rõ, tuy chưa thỏa mãn với những câu hỏi của mình những tôi cũng vui khi đó không là sự thật, vậy là hình tượng của bố tôi trong tôi vẫn không thay đổi, một người bố hết lòng với gia đình, mọi người.
*******
- D ơi, D ơi – Tiếng ai đó đã đánh thức tôi dậy, nhìn đồng hồ đã hơn 3h chiều. Tôi đã ngủ liền 8 tiếng từ khi trở lại thành phố. Tôi rửa mặt cho tỉnh táo để ra đón một không khí năm mới ở Sài Gòn này
- N đấy à.
- Làm gì mà ngủ say như chết vậy, đau à.
- Không mệt quá, hôm qua trên xe có ngủ được tí nào đâu.
- N đem mấy món quà quê vô nè – N đặt một bịch to xuống giường tôi
- Cám ơn nhiều nhé. Tưởng quên luôn người bạn này rồi chứ. Ăn tết vui không
- Cũng bình thường, do ba mình ổng bị đau nên cũng không vui vẻ mấy
- Thế giờ sao rồi
- Cũng đỡ rồi, N cũng không yên tâm lắm khi bỏ ba ở nhà. Còn D vui không. Bữa trước hẹn ra chỗ N chơi vậy mà mất tăm luôn hay là đi chơi với cô nào rồi.
- Thì cũng vui, mà xa quá nên không thể đi ra nhà N được. Với lại mẹ mình cũng không yên tâm lắm khi cho D một mình đi xa nên ở nhà cho mẹ vui lòng. À chờ D tí nghen.
Tôi mở chiếc ba lô lấy con chuồn chuồn được đan bằng len để tặng N. Thật ra đó là món đồ tôi lấy trộm của đứa em gái.
- Tặng N nè
- Tặng mình à, cám ơn nhiều nhé.
N đưa tay đón nhận món quà với vẻ mặt hớn hở, bất chợt bàn tay tôi nắm lấy bàn tay bé nhỏ của em. N không rút lại mà để yên trong bàn tay sần sùi của tôi. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc, không biết lấy dũng khí từ đâu tôi đã đặt lên môi N một nụ hôn. Và thật bất ngờ khi N cũng đáp lại nụ hôn ấy, bàn tay em đặt hờ sau gáy của tôi. Cái cảm giác lâng lâng cứ bám lấy tôi, lần đầu tiên trong đời tôi được hôn lên môi mà người tôi yêu thương nhất. Cái cảm giác bối rối của cứ bám lấy chúng tôi, chúng tôi không thể nhìn thẳng vào mắt nhau, không gian như cô đọng lại. Thằng nhỏ của tôi tự nhiên nó hổi hứng thức dậy làm quần tôi chỉa ra một cục to tướng ( tôi ít khi mặt quần xịp ở nhà ) làm cho chúng tôi càng bối rối thêm.
- Xin lỗi N, mình…mình..
- Không sao đâu, thật ra….. À mà thôi, N về nhé.., bye D
- H về cẩn thận nhé…
Tôi có cảm giác như vừa trút được một cái gì đó nặng nề, tôi cứ ngỡ N sẽ từ chối nụ hôn đó và biết đâu sẽ tát tôi một cái. Có thể bây giờ tôi sẽ nói thật với N với tất cả những tình cảm trong lòng, những suy nghĩ của tôi về N. Tôi yêu N rất nhiều….
******
- Đụ mẹ, xui thiệt đó – Thằng Duy nó tu một ca trà đá ừng ực nói với tôi
- Có chuyện gì mà thằng em chửi ghê vậy – tôi chẳng thèm rời con mắt khỏi điện thoại và hỏi nó
- Mẹ kiếp, hồi nãy thấy 1 em xinh cực mà chẳng kịp làm quen. Má nó có bồ rồi
- Thì má nó có bồ thì mới có nó chứ. Mà mấy con xinh thì nó có bồ rồi mà chưa có bồ thì không tới lượt mày đâu. Bỏ đi. À mà hổi nãy tao “mi” được em N 1 cái đó
- Cái đó mà cũng khoe, nó bồ mày mà
- Bồ bịch con mắt mày. Thôi đi ăn cơm đi…
Cuộc sống của chúng tôi là thế đó, những câu tục, những câu chửi nhau nhưng tôi và nó quan tâm tới nhau. Đang nằm lim dim thì nó kể cho tôi nghe 1 chuyện, một câu chuyện gây sốc với tôi
- Mày có bao giờ quan sát từng ngày một con gái tuổi dậy thì phát triển chưa
- Mày có ý gì, nhà tao có 2 anh em chứ mấy, lấy đéo đâu quan sát mày. Chứ mày được rồi à, mà chắc là con Ly em họ mày đúng không. Mày kinh thiệt đó
- Uh, thực ra tao không muốn kể với ai chuyện này cả nhưng tao cảm giác khó chịu trong lòng lắm
- tại sao mày tin tưởng để kể cho tao
- Vì tao tin mày, thế thôi.
- Ok, kể đi, anh đang hứng lắm rồi
 
**** Câu chuyện này là có thật, tôi chỉ tưởng tượng mình có mặt chứng kiến để kể lại cho các bạn
Tôi không nhớ Ly bắt đầu ở nhà Duy khi nào nữa, thằng Duy nói rằng hồi lớp 3 bố mẹ đó chia tay nhau để tìm một nửa khác cho mình. Mẹ nó nhận nó về nuôi vì sợ không có ai quan tâm, chăm sóc nó. Ly và Duy là anh em cô cậu ruột, tôi cũng thân với Ly và cũng có một giai đoạn tôi cũng thầm yêu Ly. Tôi nhớ cái ngày mẹ Duy dắt một cô bé xinh xắn, dễ thương để xin vào lớp chúng tôi, cái cảm giác thinh thích của cái thời tiểu học ấy mới đẹp làm sao. Tính Ly không sôi nổi mà sống nội tâm, chắc là do sau bao nhiêu biến cố của gia đình. Thực ra đám bạn 4 thằng chúng tôi cũng tính rủ Ly gia nhập nhóm cho vui nhưng Ly lại từ chối.
Tôi bị xao xuyến bởi một vẻ đẹp trong sáng dễ thương của một người con gái tuổi dậy thì. Năm chúng tôi học lớp 8, tôi và thằng Duy không học chung trường nữa mà đã học khác trường tuy thế tình bạn của chúng tôi vẫn khá thân mật. Thằng Duy kể rằng năm lớp 7 nó cũng vô tình thấy một chiếc áo lót màu trắng trong nhà tắm, ban đầu nó không biết đó là cái gì cả ( con trai mà, ở tuổi đó ai chẳng tò mò ) nhưng không quá khó để biết đó là áo lót của con em họ nó. Và kể từ ngày đó nó bắt đầu tăm tia Ly, nó tìm mọi cách để được thấy Ly thay đồ hoặc đi tắm. ( Nghe tới đây thôi là người tôi đã nóng bừng rồi ). Ngực Ly ở lứa tuổi ấy cũng chỉ bằng một quả chanh thôi, bím em cũng chưa phát triển lắm. Nó luôn tìm cách được đụng chạm vào người Ly nhưng không dễ dàng gì để nó thực hiện được âm mưu của nó. Cũng mấy lần thằng Duy nằm cạnh Ly nhưng cái tay của nó vừa ngọ ngoạy là con Ly đã cảnh giác rồi.
Ly càng lớn càng xinh đẹp trong sự thèm muốn rất nhiều thằng trong đó có cả tôi và Duy nữa. 16 tuổi, Ly có một vẻ đẹp phổng phao mà ít người ở lứa tuổi ấy có được. Làn da trắng hồng, ngực vun tròn, cái eo thon nhỏ và cặp mông khá nảy nở. Cũng có lần tôi rất thèm khát cái thân hình ấy khi chứng kiến ở nhà mà Ly ăn mặc khá thỏa mái. Chơi từ nhỏ tôi biết cái tính của thằng Duy, cái gì nó muốn nó sẽ làm tới cùng và rồi cơ hội của nó cũng đã đến. Nhà thằng Duy bán tạp hóa bình thường chỉ có nó, Ly và thằng em ruột trông quán ở nhà. Thằng Duy vô tình phát hiện ra con Ly rất hay lấy tiền vặt ở nhà, khi thì 5000,10000…. Thằng Duy cũng khá bất ngờ về hành động của Ly, quả thực với lượng tiền lẻ ấy nếu không quản lý kĩ thì cũng khó mà biết được trong khi con Ly rất ngoan ngoãn chứ không phải loại hư hỏng gì. Nó phát hiện ra con em nó lấy tiền đó để tiêu xài cá nhân. Thằng Duy không dám chắc nó sẽ được gì khi phát hiện ra điều này nhưng có lẽ những ý nghĩ nhục dục cũng làm lu mờ những đức tính của nó và biến nó thành một con người khác.
- Em đang làm gì vậy – Ly bất ngờ câu nói của thằng Duy khi nó đang cho tay vào thùng tiền. Nó không ngờ thằng Duy có thể bắt tại trận như thế.
- Em…em…., em có làm gì đâu. À, em định lấy tiền thối cho khách
- Khách nào, tao ở phía trước mà
- Em….
- Vụ này mấy lần rồi
- Dạ.. mới khoảng 2 lần gần đây thôi
- Đừng nói láo với anh, không dưới 10 lần đâu
- Thôi anh bỏ qua cho em nghen. Đừng nói với cô nghen… - Con Ly cười tươi với nó
- Dễ thôi, chỉ cần phục vụ theo lời anh là đủ
Con Ly không phải quá ngây thơ để không hiểu thằng Duy nói gì, nó trợn mắt vì không nghĩ thằng Duy lại táo bạo như thế, chắc nó nghĩ thằng Duy cũng có những ham muốn nhưng không phải là gây sức ép với nó.
- Anh điên à, anh thử nói cô xem rồi cô sẽ tin ai. Anh chưa từng lấy tiền chắc – Con Ly quát
- Tất nhiên anh mày cũng từng lấy những không phải mấy ngày hôm nay. Đây là quyển sổ mà tao đã thống kê lại tiền bán ra trong mấy ngày hôm nay
- Em sẽ nói cô anh có ý đồ xấu với em
- Cứ nói, anh chưa đặt điều kiện đó bao giờ cả….
Chắc con Ly hiểu thân phận ăn nhờ ở đậu của mình nên không dám làm căng với thằng Duy vả lại nếu chuyện lỡ ra chắc nó cũng chẳng biết ở đâu nữa, nhà bà nội nó quá nghèo lại bị tai tiếng là ăn cắp tiền nữa. Nghĩ thế nó đành buông xuôi cho số phận, cũng chẳng thể trách ai được đó cũng là sai lầm của Ly mà lại để cho một thằng cáo già như thằng Duy bắt được.
- Thế bây giờ anh muốn gì nào
- Đi theo anh
Chắc Ly cũng đoán được phần nào mà hậu quả mà Ly phải gánh chịu, nó biết những lần thằng Duy sờ vào người nó đều bị từ chối quyết liệt thì còn dịp nào hay hơn nữa để nó trả thù chứ. Chơi với thằng Duy từ thuở nhỏ tôi hiểu cái tính của nó chứ, cái gì nó làm không được thì nó quyết tâm cho bằng được. Và dĩ nhiên chuyện gì đến sẽ đến, nó kéo cái cửa sắt để tránh bị làm phiền. Bàn tay nó chộp lấy cái áo thun của Ly, Ly vội vàng nắm lấy bàn tay nó với ánh mắt đầy van xin, van xin thằng Duy hãy tha cho nó được giữ gìn cái cuộc đời con gái của nó. Nhưng dường như thằng Duy chẳng còn quan tâm gì đến chuyện đó cả với nó bây giờ chỉ là cái tấm thân trắng trẻo của Ly cô em họ của nó. Cái áo thun được lột ra với nó từng mảnh thịt trắng hồng của Ly phơi bày trước con mắt dâm dục như thằng Duy. Dường như nó biến thành một con người khác, nó cũng như tôi, lại làm điều ấy với chính cả đứa em họ của mình.
Cái nịt vú màu trắng và cái quần xịp cũng màu trên người càng làm cho thằng Duy kích thích cực độ, những sợi lông ẩn nấp dưới cái quần trắng ấy và có vài sợi nằm ngoài mép quần. Trước mặt nó là một tuyệt tác của ông trời trong nhà nó, một tấm thân tuyệt mỹ không một tì vết. Chắc bản thân nó cũng khá bất ngờ vì không nghĩ con Ly lại tuyệt vời đến thế. Bây giờ thì nó có thể hiểu vì sao con Ly lại có nhiều thằng xin chết đến thế. Ly đang cố dùng đôi bàn tay để che đi những phần hạ thể tránh con mắt dâm dục của thằng Duy, ánh mắt nó đang toát nên một vẻ căm hận. Nhưng với thằng Duy chẳng có gì đáng hối tiếc hơn khi một tấm thân như thế mà lại để vụt mất. Nó bị cuốn hút bởi cái thân hình quyến rũ này, nó không còn nhớ người đứng trước mặt nó là đứa em họ mà lớn lên từ nhỏ của nó. Thằng Duy vội vàng tụt bộ đồ trên người của nó xuống, con cu nó vươn ra một cách hùng dũng. Hai thân thể trần truồng ôm nhau, Thằng Duy bóp vú, bú liếm đủ kiểu mà đã nó đã thấy trong phim sex. Và rồi cái con chim gân guốc của nó đã cướp đi cuộc đời trong trắng của Ly. Tôi nhớ hồi ấy có lần thằng Duy hỏi tôi rằng: “nếu có ai đó sẵn sàng cho mày chơi thì mày sẽ làm gì” và tôi đã nói hết những ham muốn được chơi đủ kiểu của mình, được bú liếm khắp nhà ( hồi đó chưa quan hệ nên đó là những ý nghĩ thôi ). Tôi không nghĩ nó lại áp dụng những điều này với Ly, mỗi khi vắng người nó đều mang Ly ra để làm thịt, khi thì nhà bếp khi thì nhà vệ sinh, khi thì phòng khách. Ban đầu có vẻ Ly không thích nhưng với những sung sướng mà thằng Duy mang lại thì con Ly ngày càng phụ thuộc thằng Duy…
Bây giờ tôi mới hiểu tôi chẳng phải là kẻ mang tội lỗi duy nhất mà cũng có nhiều người phạm những sai lầm bởi những ham muốn mang lại. Bây giờ thằng Duy hối hận, nếu cho nó chọn lại nó sẽ không mong muốn chuyện ngày xưa sẽ xảy ra lần nữa. Dù sao đi nữa nó vẫn là thằng đủ can đảm để thừa nhận những sai lầm trong quá khứ, tôi không dám nói với ai về những chuyện đã từng xảy ra, chưa một lần nào cả….
*********
Tiếng điện thoại reo dài làm tôi thức giấc, chẳng phải ai xa lạ cả mà đó là N. Đã 1 tuần nay kể từ sau cái ngày mà tôi hôn N thì chúng tôi không nhắn tin hay gọi điện cho nhau cả. Có lẽ 1 phần vì cả tôi và N đều cảm thấy hơi ngượng ngùng cho những gì đã xảy ra.
- A lô
- Đang làm gì đấy
- Ngủ trưa chứ làm gì nữa, mà có chuyện gì vậy
- Có chuyện gì đâu, tối mai con Thảo tổ chức sinh nhật. Nếu D với Duy rảnh thì qua chơi nhé.
- Uh, để D nói với nó nhé. À, …mà… chuyện hôm trước D xin lỗi nhé.
- Thì..thì.. có gì đâu chứ. Mai rảnh thì qua sớm nhé
- Làm gì mà phải qua sớm chứ, thế khoảng mấy giờ
- 4h, rủ thằng Duy giùm N nhé.
- Ok, bye
Nói thêm về Thảo, Thảo là bạn thân của N cũng như tôi với thằng Duy. Thảo không phải quá xinh nhưng có một nét gì đó có duyên nên không ít anh theo đuổi. Thật ra Thảo chưa thấy có cảm tình với anh nào mặt dù theo đuổi Thảo có khá nhiều loại người, từ giàu đến nghèo, từ thu sinh cho tới lưu manh. Vậy là dịp sinh nhật này sẽ là dịp mà những anh tài sẽ có dịp tranh tài với nhau. Tôi năn nỉ mãi thằng Duy mới đồng ý đi sinh nhật với tôi bởi nó không biết Thảo, chúng tôi mất cả ngày để tham khảo mấy ý kiến của các chị trong dãy trọ để chọn một món quà ưng ý.
Tôi và thằng Duy đến nhà trọ của N, trong nhà chỉ có N và Thảo đang lúi húi chuẩn bị những thứ cần thiết cho buổi sinh nhật. Thảo bước ra với chiếc váy trắng trong như một thiên thần, cả tôi và thằng Duy điều choáng ngợp bởi vẻ đẹp ấy. Thảo lại gần chúng tôi
- D đến rồi à, cám ơn nhiều nhé
- Uh, à.. giới thiệu với Thảo đây là Duy bạn cùng phòng của mình
- Chào bạn – Thảo bắt tay với Duy.
Dường như thằng Duy bị con Thảo hút hồn nên cứ như một tượng gỗ, còn N thì đứng cười cho sự ngớ ngẩn của hai chúng tôi. Ấn tượng với tôi là một trái dứa để trên gian bếp, trên thân trái dứa được gắn những trái nho tạo thành hình số 19 trông bắt mắt vô cùng :
- N và Thảo làm từ sáng đó à – tôi hỏi N
- Uh, mấy chị bên cạnh giúp nữa, tối nay mấy chị đó qua đó, D cần không giới thiệu cho, dễ thương lắm
- Vô duyên, D có người trong mộng rồi, cám ơn nhiều – câu nói của tôi làm N bối rối vô cùng
- Ai biết chứ, D có nói đâu – lần này thì đến lượt tôi
- Mà...mà mời đông không mà thấy nhiều vậy
- Khoảng chục người thôi.
- Chục người mà 2 nồi như thế này á.
- Thì chuẩn bị phát sinh chứ, có nhiều khách không mời lắm – N nháy mắt với tôi.
Tôi hiểu ý N, tôi cũng đang hồi hộp xem thử mấy anh đó như thế nào. Buổi tiệc bắt đầu với chỉ 9 người, chỉ có tôi thằng Duy, Văn và một anh ở xóm trọ là con trai còn lại là mấy chị em. Và quả nhiên không sai, cứ 5,7 phút là Thảo nhận một cuộc điện thoại rồi chạy ra đầu ngõ và trở lại mang theo anh chàng với một món quà trên tay. Thì ra đây là mấy vị khách mà lúc nãy N nói. Thoắt một lát mà bàn tiệc đã đông gấp đôi, N ghé nhỏ vào tai tôi : “ thấy chưa, N đã bảo mà ”. Trong buổi tiệc ấy, tôi và N có những hành động khá thân nhật, tôi thích thú khi nhìn thấy ánh mắt ghen tị mà Văn nhìn chúng tôi.
Sau buổi tiệc hôm ấy thằng Duy bắt đầu mơ tưởng đến con Thảo phòng N, hôm sinh nhật tôi và N bắt gặp hai đứa nó hay nhìn lén nhau, đôi khi có cả những nụ cười khi hai đứa nó bắt gặp ánh mắt của nhau.
- Sao thế, nhớ tới Thảo hả, chú mày không có vé với em nó đâu – tôi trêu nó
- Im đi, tao đang suy nghĩ đây, chú mày chống mắt lên xem anh mày thể hiện đây này – nó gắt gỏng với tôi
- Thể hiện con khỉ. Thế có cần sdt gì không anh hỏi cho
- Cần gì mày hỏi, tao có rồi – tôi hơi bất ngờ bởi ngay cả tôi còn chưa có mà thằng Duy đã có có rồi
- Thế xin bao giờ nhanh thế.
- Mày còn non và xanh lắm chưa nói chuyện được với anh đâu. Mày ráng tán con N đi, còn con Thảo để tao lo
- Anh không thích đâu, cưa hay không là việc của anh. Chú cứ lo cho cái thân chú đi
Quả thật nó làm tôi bất ngờ, không ngờ một tháng sau đó Thảo lại nhận lời yêu nó. Mà công nhận thằng Duy có vẻ khô khan là thế mà nhắn tin cũng ướt át ra trò. Ngày nào cũng chỉ mấy tin: “ăn cơm chưa”, “đang làm gì đó”… thôi vậy mà con Thảo ngày nào cũng mong tin nó. Thú thật trong suy nghĩ của tôi, tôi không hiểu tại sao Thảo lại nhận lời yêu của nó nhanh thế, tôi không biết như thế có vội vàng quá hay không và không hiểu cuộc tình tụi nó kéo dài được bao lâu nữa.4 đứa chúng tôi rất hay đi chơi chung với nhau, Tụi nó cũng có một tình yêu thật đẹp và tất nhiên cũng có những hiểu lầm cãi vã nhau nữa. Mỗi lần như thế tôi và N lại đứng ra làm trung gian hòa giải cho tụi nó. Tụi nó cũng thúc chúng tôi tại sao tình cảm như thế mà không nói ra chứ, nhiều khi tôi cũng không hiểu mình muốn gì nữa. Tôi không hiểu cả tôi và N có sẵn sàng đón nhận tình cảm mới này hay không.
 
- Uống đi, lên nè, 1..2..3..vô…vô
- Uống đi chứ D,…
- Hết ly chứ.
- …..
Cái âm thanh của bàn nhậu làm tôi mệt đứt hơi, lớp 9A1 của tôi đang tập trung lại để nhậu nhẹt một buổi thật hoành tránh. Đã 4 năm kể từ ngày chia tay lớp chúng tôi mới có một buổi nhậu như thế này, bình thường thì hè với tết cũng có gặp nhau nhưng mà nhậu tới bến thì chưa. Tôi ngồi gần Diễm, cô bạn mà ngày cấp 2 tôi hết lòng theo đuổi. Quả thật nghĩ lại tôi cũng chẳng hiểu vì sao ngày xưa tôi lại yêu em đắm đuồi đến thế, em không xinh, có lẽ ngày xưa tôi yêu em bởi sức học của em. Thời cấp 3 tôi học chuyên toán còn Diễm học chuyên anh, tuy một trường nhưng ít khi nói chuyện với nhau, tôi cũng không hiểu vì sao ngày xưa tôi lại yêu em như thế vậy mà quên nhanh đến như vậy. Ngày xưa, tôi yêu Diễm nhưng không đáp lại, tôi như một kẻ si tình mộng mị, tôi cứ ngỡ em là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Bây giờ gặp lại Diễm đã là cô nữ sinh của đại học ngoại thương tiếng tăm của thành phố. Cái mái tóc được duỗi thẳng chứ không còn quăn tít như sợi dây đồng ngày xưa nữa, khuôn mặt cũng như thế, trên mắt em giờ lại thêm 1 cái đít chắc là do học quá đây mà. Cái thân hình của em cũng đầy đặn hơn nhiều, cái cặp mông chật nít trong cái quần jean, bộ ngực ngồn ngộn trong cái áo bó sát người. Trông Diễm bây giờ không còn giản dị đến quê mùa như ngày xưa nữa.
Mấy thằng kia cứ ép tôi uống, thực ra không phải không biết uống nhưng tôi lại không muốn mình say. Tôi phải giả vờ gục trên bàn để mấy thằng kia tha cho tôi, trong đầu tôi lúc này là hình ảnh về nụ cười dễ thương vủa N và một thân hình nóng bỏng của Diễm.
- Mày làm gì mà nằm một đống trên bàn vậy – thằng Quang có chút hơn men hỏi tôi
- Mệt quá rồi – tôi giả vờ với giọng say xỉn
- Thế chút ai đưa mày về
- Yên tâm đi, tao tự về được
- Có không đó bố, về nỗi không tao nói mấy đứa đưa về
- Mày yên tâm đi, cứ lo cho mày đi đã
- Thôi để đó chút tui đưa ông D về - Diễm xen vào
- Oh, thế hồi nãy bà đi bằng cái gì đến đây – thằng Quang hỏi con Diễm
- Hồi nãy con bạn trong phòng nó chở tui xuống, lát nữa tui chở thằng D về rồi gọi điện con bạn lên chở về
- Uh, thế cũng được.
- Không cần đâu, để tao tự về được - tôi xen vào
- Mày chưa xỉn hả, thế uống tiếp nhé…
Ngồi phía sau lưng Diễm tôi cảm nhận mùi hương toát ra từ người Diễm, một mùi hương làm tôi bị kích thích tột cùng. Tôi giả vờ say và dựa hẳn vào lưng Diễm để cảm nhận mùi hương của người con gái.
- Đã yếu mà đòi ra gió, uống không được mà ráng – Diễm trêu tôi
- Có gì đâu mà xỉn chứ
- ……
Chúng tôi nói chuyện với nhau suốt trên đường đi, hỏi thăm nhau, ôn lại những kỉ niệm của lớp và của riêng hai chúng tôi. Trong đầu tôi lúc này là tưởng tượng ra hình ảnh trần truồng của Diễm, được ôm Diễm trong vòng tay. Đang nói chuyện thì tôi nhận được tin nhắn của thằng Duy, nó bảo tối nay ở nhà cậu không về.
- Đấy đến nhà rồi đấy, dắt xe vào rồi ngủ một giấc đi – Diễm nói với tôi
- Khoan đã. D có một chuyện muốn nói – tôi nhìn thẳng vào mắt Diễm, tim tôi đạp thình thịch vì thêm một lần nữa tôi sắp nói dối
- Chuyện gì chứ, nói tui nghe thử - hình như Diễm cũng rất hồi hộp.
Tôi nắm bàn tay trắng nõn nà của Diễm, cái bàn tay mà cách đây 4 năm tôi đã nắm và đã bị cự tuyệt. Nhưng lần này Diễm lại để yên trong bàn tay của tôi
- Thật ra…thật ra cái tình cảm ấy 4 năm rồi vẫn không thể chấm dứt, D chưa thể quên Diễm, không thể và chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đó. D nói ở đây không mong Diễm chấp nhận mà chỉ mong Diễm hiểu tình cảm của D mà thôi.
- D nói thật đấy hả - Diễm hỏi tôi với một ánh mắt dò xét
- Thật – tôi gật đầu
- D có biết vì sao ngày xưa Diễm từ chối hay không
- Không, chả nhẽ ngày xưa…. – tôi hơi bất ngờ khi Diễm nói thế
- Uh, thực ra hồi đó Diễm cũng rất mến D nhưng vì 1 lí do nên không thể. Cụ thể là một người
- Ai, thằng L hả ( thằng ngày xưa bạn thân tôi nhưng cũng khá mến Diễm)
- Không phải, nếu là L thì Diễm không khó xử lắm đâu
- Vậy thì ai
- Là mẹ D đó.
- Tại sao chứ, mình thấy mẹ mình rất quý Diễm mà.
- Thực ra, đó là chuyện bình thường của một người mẹ với con trai thôi. Chắc có lẽ cô không muốn D có bạn gái sớm đó thôi với lại một thứ tình cảm của một người mẹ dành cho con trai. Ngay cả bản thân mình cũng thế thôi.
- Còn bây giờ thì sao
- Vẫn thế, mình chưa tìm thấy một người nào được như D cả
- ….
Có đôi khi tôi thắc mắc vì sao lại có mâu thuẩn của mẹ chồng nàng dâu nhưng có thể qua câu nói này tôi mới hiểu thêm tại sao có mâu thuẩn như thế. Tôi ôm Diễm vào lòng, thời khắc ấy trong đầu tôi không phải là hình ảnh của N, hay tình yêu khi xưa với Diễm mà là nhục dục những ham muốn của tôi. Tôi ôm Diễm vào lòng, bàn tay Diễm quàng qua cổ tôi. Diễm hôn lên má tôi một nụ hôn, tôi không nghĩ mọi việc lại dễ dàng và nhanh chóng đến vậy chẳng có gì gọi là khó khăn cả. Chắc những tình cảm Diễm dành cho tôi là thật chứ không phải như những ý nghĩ đen tối của tôi. Chắc có lẽ Diễm đang ngất ngây với những lời nói có cánh của tôi. Đôi môi của tôi tìm lấy đôi môi đỏ mọng của em để trao những nụ hôn nồng cháy, bàn tay tôi sờ soạng cặp mông nảy mở của Diễm và lần lên dần, tôi cho bàn tay vào trong áo em để cảm nhận hết làn da mát rượi của Diễm.
- Mà bạn em lâu vậy, có cần D gọi điện cho không.
- Không cần đâu, em muốn ở lại với anh đêm nay
- À, thế hả. uh thằng bạn trong phòng D nó đi chơi rồi, đêm nay không về
- Thế.. thế chủ nhà trọ của D có khó lắm không
- Không sao đâu, bây giờ cũng chẳng có ai cả. Có gì D giới thiệu là em họ cũng được rồi, chẳng ai biết đâu.
- Sao cũng được.
Tôi quá bất ngờ về những gì vừa xảy ra với tôi, dường như nó quá nhanh so với những gì tôi nghĩ, tôi không nghĩ Diễm lại muốn ở cạnh tôi đêm nay, tất cả điều nằm ngoài dự kiến của tôi. Tôi rón rén vào nhà, cũng may chẳng có ai nhìn thấy cả. Lần đầu tiên trong căn phòng của tôi có một người con gái qua đêm, tôi vội thu dọn bớt đống quần áo bẩn và quét vội cái nhà. Tôi bảo Diễm đi tắm để có thời gian dọn dẹp căn phòng. Tiếng xả nước càng làm tôi thêm kích thích tột độ, tôi tự trấn an mình vài phút nữa là thân hình ấy sẽ là của mình. “tít…tít…tít”, chuông điện thoại tôi đổ, một tin nhắn mới, là của N. Sự quan tâm của N làm tôi cảm thấy mình có lỗi với cô ấy vô cùng nhưng bấy nhiêu là không đủ để thắng sự ham muốn của bản thân tôi. Dòng nước làm sạch sẽ tôi nhưng không làm sạch sẽ được tâm hồn của tôi, tôi biết những tội lỗi của mình sắp làm nhưng không thể dứt nó ra được.
Diễm đang hong khô đầu tóc của mình, cái áo dính vào da thịt của Diễm trong gợi cảm vô cùng, hai đầu ti ẩn hiện dưới lớp áo thun trông hấp dẫn vô cùng. Tôi và Diễm nằm trên nệm mà tôi với thằng Duy vẫn hay ngủ chung. Bàn tay mát rượi của Diễm ôm tôi làm cho tôi khó xử vô cùng, tôi biết mình đang sai, tôi biết mình đang làm một việc có lỗi lớn với N nhưng tôi không thể dứt ra được bởi tôi muốn thân thể của Diễm:
- Diễm không nghĩ D chung tình đến thế đâu – Diễm thủ thỉ trong tai tôi
- Tại sao, chã nhẽ D tệ đến thế sao
- Không phải, nhưng kiếm 1 người chung tình như thế không dễ đâu. Mà tại sao hồi cấp 3 D không nói sớm mà giờ lại nói
- Nói thật hồi đó D muốn thử cố quên Diễm nhưng không thể làm được. Hôm nay gặp lại Diễm tự nhiên tình cảm lại trỗi dậy trong lòng. D không nghĩ ngày xưa Diễm cũng có tình cảm với D nhưng lại bị…..
- D đừng nói nữa, chuyện đó qua lâu rồi – Diễm ra dấu im lặng
Bàn tay Diễm ôm tôi và vuốt ve bộ ngực của tôi, dường như tôi không thể điều khiển cảm xúc của mình nữa. Tôi cho bàn tay mình ve vuốt bộ ngực của Diễm, bộ ngực mà 4 năm trước nó đã không hề thuộc về tôi. Tôi hôn lên đôi môi của em, dường như kĩ thuật làm tình của tôi đã cao lên rất nhiều sau bao nhiêu lần quan hệ. Tôi đã biết phải làm như thế nào để đối phương được sung sướng. Những kiểu ve vuốt, những hành động kích thích của Diễm cho tôi thấy Diễm không còn như ngày xưa nữa, một cô bé đơn điệu mà trở thành một cô gái thành phố. Khúc thịt của tôi đang nằm trong cái miệng của Diễm, nó đang căng cứng tột độ, chưa bao giờ tôi được cái cảm giác sung sướng đến thế. Trên người em chỉ độc mỗi cái quần xì để che cái phần hạ thể của người con gái. Hai thân thể trần truồng ôm nhau trên cái nệm ấy.
Và rồi cái khúc thịt ấy lại len lỏi vào nơi mà quá quen thuộc với nó, lại thêm một dòng máu đỏ, tôi không nghĩ đó là sự thật bởi tôi tưởng em đã mất cái đó từ lâu rồi. Cái gương mặt nhăn nhó nhưng có vẻ hạnh phúc của Diễm trái hẳn với cái gương mặt thích thú muốn hưởng thụ của tôi. Có lẽ với Diễm đó là một thứ gì đó khá hạnh phúc còn với tôi đó chỉ là một nhu cầu tầm thường và có cả sự tò mò và muốn khẳng định mình, chả nhẽ bản thân tôi lại khốn nạn đến thế hay sao. Những lời lẽ yêu thương, những câu hứa hẹn lại được thốt ra từ miệng tôi mà không chút ngượng ngùng, những kí ức về đêm đầu tiên với Liễu lại hiện về trong tôi.
Chẳng quá khó khăn để một người thông minh như Diễm xâu chuỗi lại sự việc và lời nói của tôi lại với nhau, Diễm nhận ra rằng đó cũng chỉ là những câu nói dối đầu môi. Diễm chua chát nhận ra điều này, tôi không dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, Diễm cố cười nụ cười chua chát đầy nước mắt nhìn tôi, chưa bao giờ tôi thấy một người lớp trưởng cứng rắn như ngày xưa mà lại rơi giọt nước mắt trước tôi. Còn tôi chỉ cố lấy lý do có hơi men để bào chữa cho hành động của mình mặt dù lúc đó tôi đủ tỉnh táo để nhận ra đâu là đúng đâu là sai. Tôi chỉ biết xin em tha thứ và đừng nói chuyện này với ai, tôi không dám đối mặt với những gì mình đã gây ra. Còn Diễm có lẽ đó những điều quá cay đắng với Diễm, tuy có phần hơi dâm một tí nhưng có lẽ chưa bao giờ em nghĩ một người bạn, một người mà Diễm từng mến lại lừa dối bản thân mình.
- Diễm à, D thật sự… - tôi nắm lấy tay Diễm, những dòng nước mắt chuẩn bị rơi Diễm thấy tôi hối lỗi như thế nào
- D buông tay mình ra đi, hãy để mình yên, những lời xin lỗi quá nhiều rồi – em nói với tôi bằng giọng mỉa mai
- Chỉ do mình uống quá nhiều thôi, hãy bỏ qua cho mình, sẽ không có lần sau đâu
- Sẽ có lần sau hả, hãy quên hết đi, hãy xem như chuyện hôm qua chưa bao giờ xảy ra và cũng đừng xem tôi là bạn cậu nữa – Những dòng nước mắt em rơi, tiếng nghẹn trong cổ họng, tôi vội kéo em vào phòng để tránh gây sự chú ý mọi người
- Buông tôi ra đi, để tôi đi về. D yên tâm sẽ không ai biết chuyện này đâu.
- Để D đưa Diễm về
- …..
Tôi ngồi thần ra nệm, chỉ một phút không biết kiềm chế bản thân mà tôi đã đánh mất đi chính bản thân mình, đánh mất đi một người bạn. Tôi chỉ biết gục đầu khóc, những giọt nước mắt đã quá muộn với chính tôi, tôi tự hứa với bản thân mình, không bao giờ được phép phạm những sai lầm tương tự, nhưng…..
Mấy tuần sau, tôi nhận một tin nhắn của Phượng, cô bạn cấp 2 và là bạn thân của Diễm nhắn tin với tôi rằng, Tr đã có thai với tôi. Cái cảm giác đầu tiên của tôi không hiểu làm sao Phượng biết bí mật này của chúng tôi chứ, càng không thể quá đột ngột như vậy được. Tôi gặng hỏi Phượng tại sao biết chuyện thì Phượng bảo Diễm kể. Tay chân bủn rủn, tôi như một xác chết không hồn chẳng biết phải làm gì. Từ nhỏ tôi vốn thích con nít nhưng chuyện này là không thể, không thể xảy ra chuyện này, bố mẹ sẽ giết tôi mất. Tôi cố năn nỉ Phượng đừng nói chuyện này với ai cả. Với cái suy nghĩ trẻ con khi ấy tôi tưởng không ai nói ra chuyện này thì ai có thể biết chứ. Tôi thầm mong cái thai đó là của một người nào đó chứ không phải của tôi, nhưng lần này là một sinh linh bé nhỏ, đâu thể nói của ai cũng được với lại làm sao giấu được mọi người. Tôi nghĩ đến viễn cảnh danh dự của gia đình tôi và Diễm sau bao nhiêu năm lại bị sụp đổ thế này. Tôi không thể chấp nhận được chuyện này, tôi không nghĩ hậu quả của nó lại nghiêm trọng đến thế. Tôi không biết nói chuyện này với ai cả, đã có lúc tôi suy nghĩ tiêu cực tự kết thúc cuộc đời mình hoặc đi đến một nơi nào đó để sinh sống nhưng hình ảnh của ba mẹ của N của Diễm nữa và của chính đứa bé đó làm tôi khốn khổ vô cùng.
Tôi tìm mọi cách liên lạc với Diễm để hi vọng biết rõ mọi chuyện, trong suy nghĩ của tôi chỉ có cách loại bỏ đứa bé tôi mới mong có cuộc sống bình yên được. Hình ảnh đó cứ ám ảnh lấy tôi, lúc ăn lúc ngủ, tôi không dám giao tiếp với mọi người bởi tôi sợ một ai đó biết được sự thật. Trong con mắt của ba mẹ tôi và của mọi người hàng xóm thì tôi làm chàng thanh niên ngoan ngoãn lễ phép và có phần hơi thơ dại nữa, mẹ tôi lo tôi bước vô mảnh đất này bị nhiễm những tật xấu chứ có mơ bà cũng không nghĩ chuyện động trời này xảy ra nữa…
- Alo, ai vậy – tôi lấy một số lạ gọi cho Diễm
- D..D…D đây mà – tôi ngập ngừng
- Vậy à, thôi tui cúp máy đây chẳng có gì để nói cả
- Khoan đã, cho D một ít thời gian thôi, dạo này sức khỏe của Diễm sao rồi
- Bình thường, mà có liên quan đến D hay không
- Có…có… mà..mà…hỏi thật nhé, chả nhẽ những gì Phượng nói là sự thật à
Một khoảng im lặng đến lặng người
 
Tôi xin được tiếp tục câu chuyện của mình với Diễm…..
Tôi tìm mọi cách liên lạc với Diễm để hi vọng biết rõ mọi chuyện, trong suy nghĩ của tôi chỉ có cách loại bỏ đứa bé tôi mới mong có cuộc sống bình yên được. Hình ảnh đó cứ ám ảnh lấy tôi, lúc ăn lúc ngủ, tôi không dám giao tiếp với mọi người bởi tôi sợ một ai đó biết được sự thật. Trong con mắt của ba mẹ tôi và của mọi người hàng xóm thì tôi làm chàng thanh niên ngoan ngoãn lễ phép và có phần hơi thơ dại nữa, mẹ tôi lo tôi bước vô mảnh đất này bị nhiễm những tật xấu chứ có mơ bà cũng không nghĩ chuyện động trời này xảy ra nữa…
- Alo, ai vậy – tôi lấy một số lạ gọi cho Diễm
- D..D…D đây mà – tôi ngập ngừng
- Vậy à, thôi tui cúp máy đây chẳng có gì để nói cả
- Khoan đã, cho D một ít thời gian thôi, dạo này sức khỏe của Diễm sao rồi
- Bình thường, mà có liên quan đến D hay không
- Có…có… mà..mà…hỏi thật nhé, chả nhẽ những gì Phượng nói là sự thật à
Một khoảng im lặng đến lặng người, cái lúc ấy tim tôi như muốn thót ra khỏi ***g ngực, tôi nghe từng tiếng đập thình thịch trong ngực mình, mồ hồi túa ra. Con người tôi lúc đó như một cái xác không hồn không thể suy nghĩ được gì. Tiếng thở dài của Diễm và tiếng “uh” lí nhí làm cho con tim tôi hoang mang cực độ. Tôi đánh rơi điện thoại mà sân mà ko hề hay biết, nước mắt không ngừng chảy, tay chân run cầm cập không thể đứng vũng, một luồng khí lạnh chạy dọc theo sóng lưng. Là tôi đã làm điều đó với Diễm hay sao, để mang lại hậu quả nặng nề này hay sao. Trong thời gian ấy tôi luôn gắt gỏng với mọi người kể cả với N với Duy, tôi ko đủ can đảm để kể ai nghe bất cứ câu chuyện này tôi sợ N sẽ rời xa tôi, mọi người sẽ khinh ghét tôi. Cách giải thoát cho tôi lúc này là không thể để sinh linh ấy tồn tại được, trong thâm tâm tôi nghĩ rằng bản thân Diễm cũng ko mong muốn cái sinh linh ấy phá vỡ tất cả hạnh phúc, học tập, công danh mà cô ấy đang theo đuổi được càng đặt biệt cái sinh linh ấy lại mang giọt máu của thằng sở khanh như tôi. Tôi gặp Phượng, tôi không dám nhìn thẳng vào đôi mắt phượng, có lẽ người bạn thân nhất của mình như thế phượng cũng buồn lắm rồi, tôi gặp phượng với hi vọng khuyên Diễm bỏ đi đứa bé ấy. Phượng nhìn tôi với ánh mắt căm giận khinh bỉ, tôi ko có quyền gì trách phượng:
- Phượng, tui năn nỉ đừng nói cho ai biết mà, đặt biệt là N mà. Khuyên Diễm bỏ cái thai ấy đi được ko?
- {Phượng hắt li nước vào mặt tôi} D, tôi không ngờ ông lại đê tiện và xấu xa đến như thế, con Diễm như thế này do ai, từ trước tui luôn nể ông nhưng giờ tôi mới thấy con người ông. Đến như thế này mà ông vẫn chỉ nghĩ đến cho riêng mình thôi hay sao. Ông sợ N bỏ ông chứ gì, còn con Diễm thì sao, ông có nghĩ đến ko…
- Tui xin bà mà
- Nói cho ông biết nhé, con Diễm ko bỏ nó đâu, nó quyết định rồi đó, sẽ ko có tên người cha. Ông yên tâm mà hưởng hạnh phúc bên người con gái xinh đẹp của ông rồi chứ
- Tui xin bà hãy khuyên nó mà, tui không muốn mang tội với ai cả
- Ông ko biết rồi, thực ra con Diễm bị bệnh thành tử cung mỏng (tôi chỉ nhớ đại khái như thế) nên rất khó có thai và nó không thể từ bỏ cơ hội này được, ông làm sao thì làm. Chào ông
- Phượng…phượng…
Bản thân tôi lúc này đang căng thẳng cực độ, đã có lúc tôi định thuê người gây tai nạn để phả bỏ cái thai của Diễm, nhưng dường như ông trời một lần nữa bất công với Diễm khi cái thai ấy không thể phát triển được (thực ra khi nghe tin này tôi như người chết đuối vớ được phao). Tôi cảm thấy mình thật nhẫn tâm với Diễm nhưng khi đó tôi không thể làm điều gì khác được.
Lại nói về tình cảm tôi với N., sau mọi chuyện đến với tôi thì tôi lại cảm thấy cần N. để chia sẻ mọi chuyện còn N. thì nhận ra 1 điều mờ ám gì đó mà trong thời gian qua tôi thường xuyên nói dối cô ấy. Đến lúc này tôi mới thấy nguy cơ mất em ngay trước mắt, lần đầu tiên tôi sợ đánh mất e, lần đầu tiên tôi thấy tôi cần e thật sự trong cuộc sống của mình, cái cảm giác này mà chưa khi nào tôi có được. Qua bao nhiêu biến cố tôi mới cảm nhận hết tình cảm của N. dành cho tôi, thèm cái cảm giác bình yên rụt rè khi đi cùng e.
Cưỡi chiếc xe đạp mini tàu, trên tay là bó hoa hồng thật to, bộ quần áo bảnh bao nhất, tôi định hôm nay sẽ tỏ tình với N. những tình cảm trong lòng mình. Bao nhiêu câu nói yêu thương tôi chuẩn bị trong đầu, tôi tưởng tượng ra cảnh em sẽ ngả đầu vào ngực tôi, cười 1 nụ cười bẽn lẽn. Ôi thật hạnh phúc biết bao cho những người đang yêu, trong trái tim tôi hứa nguyện thề chỉ yêu mỗi em và riêng mình em. Nhưng những mong muốn trong lòng bị một gáo nước lạnh khi đến dãy trọ e thấy N. mặc 1 bộ đồ thật dễ thương đang tươi cười với 1 người đàn ông luống tuổi cho tiền N., hai người khoát tay nhau khá tình tứ và sau đó 2 người lên 1 chiếc xe hơi sang trọng. Nỗi nhớ e cộng với những mong muốn yêu thương cà tôi cảm thấy trái tim mình bị tổn thương, tôi đã định ra hỏi cho ra lẽ nhưng cảm thấy mình ko cần làm thế, tôi chà đạp bó hoa hồng mà tôi đã mua hơn cả trăm ngàn, nước mắt tôi ứa ra. tôi quay xe về phóng xe như điên trong lòng tôi tức tối vô cùng nếu như lúc đó ai mà gây chuyện với tôi thì tôi sẵn sàng ăn thua đủ. Trong đầu tôi nghĩ rằng N. là một con gái gọi hạng sang không hơn kém, tôi hận tất cả, hận bản thân mình và hận cả N.. Và rồi tôi đạp như bay về nhà, trong đầu bao nỗi uất hận khi cảm thấy bị người mình yêu thương nhất lừa dối. Tôi đâm sầm vào chiếc xe máy ở ngã tư cánh tay tôi không thể nhấc lên nổi…..
- D, có bị làm sao ko – N. vào viện thăm tôi với cánh tay băng bó vì bị gãy
- Cô đi ra đi, tôi không muốn gặp cô nữa, tôi không ngờ cô đấy…..
- D, nói gì N. không hiểu
- Đừng giả nai nữa đi ra ngoài mau, tôi không nghĩ cô là hạng người rẻ tiền như thế…. – Tất cả mọi người đang nhìn tôi, những bệnh nhân nằm bênh cạnh đang nhìn vào chúng tôi.
- D. nói gì N. không hiểu – N. có vẻ sửng sốt với những lời nói của tôi
- Cô không khác gì hạng điếm rẻ tiền..
Hai cái tát như trời giáng, N. ôm mặt chạy ra ngoài, chưa có khi nào N. tát tôi như thế chưa bao giờ N. ôm mặt khóc như hôm nay. Phải, những lời nói của tôi thì ai không khóc cho được chứ, còn tôi cũng thấy lòng mình đớn đau khi phải nhìn N. khóc, tôi thấy mình thật độc ác. Mọi người nhìn tôi xì xầm điều gì đó tôi không nghe rõ, chắc họ cũng đang trách móc tôi. Mấy hôm sau tôi xuất viện, thằng Duy mới nói cho tôi biết 1 sự thật 1 sự thật mà khiến tôi suốt đời không thể quên.
- Địt mẹ, hôm nay mày xuất viện tao mới nói cho mày biết. Tao đéo ngờ mày có thể nói với N. những lời như thế trước mặt mọi người.
- Mày biết cái gì đâu, để tao kể lại cho mày nghe đã – tôi lớn giọng
- Mày đéo cần kể, tao biết chuyện gì. Nếu mày ko nằm viện thì tao đập vào mặt mày mấy cái đấm rồi. Con thảo kể cho tao nghe rồi, mày hồ đồ quá d. ơi.
- Mày biết rồi hả, thế tao nói có sai ko
- Mày sai rồi mày, mày biết người đó là ai không, là cậu nó đó, ở bên canada vừa về chả nhẽ ổng cho tiền nó mày lại nghĩ zậy sao, mày làm nó tổn thương như thế nào như thế nào mày biết ko d.
Tôi chùng giọng lại lòng tôi nghẹn lại, trời thế mà tôi buông những lời như thế với N. tôi khóc như 1 đứa trẻ, tôi đã hối hận những lời nói thiếu suy nghĩ của mình. Tôi chỉ kịp vứt túi đồ của mình mà đạp như bay qua nhà N., tôi quá ích kỉ khi nghĩ về người con gái của mình yêu thương như thế, phải, tôi đã sai quá nhiều khi nghĩ về N. như thế, tôi ko biết có còn kịp để tôi nói với N lời xin lỗi chân thành hay ko.
- Thôi, ông về đi, con N. ko gặp ông đâu – Thảo nói với tôi ở ngoài ngõ
- Thì cứ để tui vô gặp nó thử đi, biết đâu vì tình cảm nó bỏ qua cho tui
- Bỏ qua sao, ông nói với nó như thế mà nghĩ nó có thể bỏ qua chô ông hả, tui khuyên ông chân thành là về đi đừng làm con bạn tui thêm đau khổ nữa, tui xin ông đó
- Dkm, thằng chó, biến đi đừng đứng trước chỗ này – Thằng Văn từ phía sau xấng tới nói
- Con cặc, mày im đi, thứ chó như mày mà đủ tư cách nói chuyện với tao àh, biến mẹ đi. Tao đang bực mình đó
- Mày u mê *** quá rồi đấy con trai àh, biến đi còn kịp…..
Hai thằng cãi nhau ôm sồm trước cổng nhà trọ với đủ lời lẽ tục tĩu, đến nỗi chủ nhà trọ phải ra đuổi 2 chúng tôi đi. Từ phòng trọ N. cũng chạy ra, hình như N. có ốm hơn nhiều kể từ lúc thăm tôi trong bệnh viện, con thảo vội kéo thằng văn qua quán nước đối diện.
- N, cho D….
- Thôi d đừng xin lỗi nữa. N., ko muốn nghe nữa..
- Cho d 1 cơ hội này nữa thôi, xin lỗi mà, là tại d tất cả..
- Thôi d àh, quá nhiều cơ hội rồi, tất cả chấm dứt. Hãy để N được yên đi
- N., N., …. – tôi cố níu kéo
Tôi không tin rằng tôi đã mất N., mối tình đầu của tôi, chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ mất nó, chưa khi nào tôi nghĩ n. sẽ rời xa cuộc đời tôi. Tôi chỉ nghĩ rằng N. chỉ tạm thời giận tôi thôi, tôi chưa thể chấp nhận điều đó. Tôi đã khóc, tôi đã khóc như 1 đứa con nít, từ nhỏ tới lớn tôi chỉ khóc như thế mỗi khi bị trận đòn roi của bố và giờ đây nước mắt tôi đã rơi vì 1 người con gái. Người con gái ấy ko làm tôi đau mà chính bản thân tôi tự làm đau mình. Ngay bây giờ tôi vẫn hi vọng rằng người con gái ấy sẽ quay lại với tôi. Một tháng, hai tháng rồi tôi cũng chấp nhận sự thật ấy, tôi phải chấp nhận rằng N. đã xa tôi rồi, vết thương mà tôi gây ra quá lớn trong lòng N.,mỗi lần qua nhà N. luôn tìm cách tránh né tôi ko muốn gặp tôi. Thời gian sau ấy tôi cũng phải lấy lại sự cân bằng cho cuộc sống của mình, tạm xếp hình ảnh N. vào 1 góc trái tim để tiếp tục cuộc sống của mình. Tôi tự hứa sẽ ko bao giờ sa ngã vào những cám dỗ trong đất phồn hoa này chỉ vì tình cảm, tôi ko thể lấy rượu chè giải sầu mà tôi biến đau thương ấy thành động lực cố gắng cho mình….. (còn tiếp)


**********
Các bạn à, sau mấy tháng trời bị tai nạn tôi bị nằm hôn mê mấy tháng trời. khi mở mắt tôi mờ mờ mở ra thì người đầu tiên tôi thấy thấy ko phải là Hương, mối tình hiện tại của tôi mà lại là N., tuy mấy năm ko gặp nhau nhưng tôi vẫn không thể quên được hình ảnh của N. và giờ đây cái tình cảm năm xưa trỗi dậy trong lòng tôi. Thì ra sau khi bị tai nạn bác sĩ bảo tôi bị chấn thương sọ não, bị hôn mê, và chưa dám khẳng định tương lai như thế nào thì mối tình 2 tháng của tôi đã vội vã bỏ đi không nói 1 lời từ biệt, bao lâu nay Hương quen tôi chỉ vì thu nhập quá cao của tôi. Còn N. đã hủy bỏ đám cưới với Văn khi ngày cưới cận kề chỉ vì hay tin tôi bị tai nạn. Giờ tôi mới hiểu có những con người ko phải lúc nào cũng thề hẹn với mình là người iu mình thật lòng. Thì ra N. và Văn đã làm đám hỏi với nhau nhưng khi ngày cưới cận kề thì N. hay tin Hương bỏ tôi và N. hủy bỏ đám cưới để chăm sóc tôi. Bao lâu nay khi tôi bị tai nạn N. đã chăm sóc tôi, thay tôi chăm sóc ba mẹ và giúp mẹ tôi vượt qua nỗi đau này. Có lẽ ông trời quá ưu ái cho tôi khi lại lần nữa ban cho tôi người con gái tốt nhất trên đời này. Tôi và N. giờ đã quay lại với nhau, tôi ko thể làm N. chịu khổ thêm 1 lần nữa. Lúc này đâu tuy chân tôi đi còn chưa vững vẫn phải nhờ đôi nạn gỗ, bàn tay còn run nhưng tôi sẽ yêu N., yêu N đến lúc chết…..
 
  • Like
Reactions: MASTER-DIT

Bình luận mới