• XCHECKERVIET.MY là tên miền phụ khi checkerviet không truy cập được.
    CLICK HERE để truy cập vào kênh telegram của diễn đàn.
    CHÚ Ý: Cập nhật mới nhất v/v đăng ký nhà cung cấp tại checkerviet Xem thêm
Cài đặt VPN 1.1.1.1 khi checkerviet bị chặn
Cài đặt ngay
Gió chiều nhè nhẹ thổi mang theo mùi xưa cũ của hoài niệm.Tôi đi trên con đường thân quen mà lòng thẫn thờ vì những năm tháng đã qua,một sự mất mác,tiếc nuối tới vô hạn.Những ký ức ngủ đông dường như đã bị đánh thức,những kỷ niệm tôi và em bên nhau,không là tình yêu....nhưng cũng không đơn thuần là một tình bạn....
 
Chương 1

-Sao cô lại về quê dạy ạ?

Có lẽ câu hỏi của tôi làm cô buồn,cô lặng im,đưa mắt chìm trong màn mưa trắng xóa.....ánh mắt thoáng hiện lên một nỗi niềm nào đó,cô nhìn tôi,gượng nói:

-Ở quê đẹp mà em!_Cô cười mỉm,nhưng đôi mắt lại rất buồn,nụ cười của cô không có niềm vui,mặc dù nó vẫn rất đẹp.

Tôi không nói gì cả,chỉ lặng im nhìn cô.Đôi mắt cô long lanh nhìn theo cơn mưa nặng hạt,những lọn tóc mềm mại che kín khuôn mặt,mái tóc đen dài không che nổi đôi mắt ướt át lóng lánh vệt nước.Cô khẽ vươn tay,những ngón tay thon dài cắm vào làn tóc đen óng ả,khẽ vuốt làm những sợi tóc mềm mại trượt giữa các ngón tay,gió thổi nhẹ mang theo hương tóc cô,từng chút chui vào mũi tôi,làm lòng tôi lâng lâng dễ chịu.

Ngoài kia gió bắt đầu thổi mạnh hơn,quật nghiêng ngả cơn mưa vốn dịu dàng.Trên hàng lang trường,từng nhóm học sinh đứng chờ mưa tạnh,họ cười nói trêu đùa,tạt nước vào nhau.Đâu biết những giọt mưa nặng hạt đã làm cho tâm tình của một người phụ nữ thêm buồn hơn.

Cô nhìn tôi,định mở miệng nói gì đó nhưng lại thôi,dường như cô đang cố gắng đè nén tâm sự vào trong,cô im lặng nhìn ra ô cửa với vẻ mặt sầu thẳm,thở dài một hơi...rồi giãi bày:

-Chồng cô không muốn sống với cô nữa....nên cô về quê sống cho thanh thản_Giọng nói cô hơi trùng xuống,đưa mắt xa xăm nhìn về nơi nào đó.

Tôi nghe cô nói mà sững sờ,"một người tốt như cô mà có người đàn ông lại không muốn sao?" Định mở miệng an ủi cô,nhưng lại thôi,tôi không biết an ủi cô ra sao.

Cô tên Uyên.Đã về đây dạy được hơn năm,chủ nhiệm lớp tôi từ năm lớp 10.Cô rất hiền,dễ gần nên học sinh ai cũng quý,tôi cũng vậy,tôi và cô thường xuyên nói chuyện với nhau,thỉnh thoảng cũng ghé nhà cô học.Hai người ngày càng gần gũi,càng lúc tôi càng cảm thấy có một thứ tình cảm đặc biệt nào đó nảy sinh với cô,thứ tình cảm đó hình như không đơn thuần giữa hai Cô-Trò,có gì đó hơn thế,bởi tôi có cả những khao khát.

Thân hình cô mảnh mai thoạt nhìn còn có chút yếu đuối,mái tóc đen dài ngang lưng,xõa tung trên bờ vai gầy đổ xuống trước ngực,khuôn mặt nhỏ nhắn,trắng noãn,đôi mắt đen long lanh,dọc theo sóng mũi thon cao là đôi môi hồng mềm mại.Cô thật đẹp,cô còn rất trẻ,cô mới 30.

-Mưa lớn quá!,bao giờ mới tạnh đây?_Cô vén tay áo,đưa cánh tay thon dài trắng nõn qua khe cửa sổ,hứng ít nước mưa rồi hất nhẹ đi.

-Hay mình đội mưa về đi cô,chứ mưa này còn lâu mới tạnh....

-Không được....ướt giáo án của cô mất...

-Vậy đợi mưa tạnh vậy....

Tháng chín,những cơn mưa cuối mùa hạ,thời tiết mát mẻ cũng làm cho tâm hồn trở nên dễ chịu.Rồi gió cũng dần dịu lại,mưa bắt đầu nhẹ hạt,rồi tạnh hẳn.

Cô đứng dậy,nhìn ra ngoài rồi nhìn tôi nói:

-Tạnh mưa rồi,cô về trước nhé....

-Vâng...

Tôi đi vào bãi gửi xe,ở lại một chút,đợi lúc cô đạp xe ra tới cổng trường,tôi mới ngồi lên xe đuổi theo cô.

Con đường đất trơn trượt ngày mưa,làm tôi và cô phải đạp xe thật chậm để tránh đi những ổ đọng đầy nước.Quê tôi là một miền quê nghèo phía bắc,miền quê mang vẻ đẹp trầm buồn và có vài phần hiu hắt,những ngôi nhà cấp bốn liêu xêu,mái nhà lụp xụp dột nước vào những ngày mưa bão.

Đi được nửa đường,trời lại bắt đầu kéo mây đen,dần mù mịt,vài giọt mưa nặng hạt bắt đầu rơi xuống,rồi ào ào cơn mưa ập tới một cách nhanh chóng và bất ngờ,tôi nhìn vào một hẻm vắng,thoáng thấy một mái hiên,thì gọi cô chỉ vào đó:

-Cô ơi vào trong kia trú đi...

Cô nhìn theo ngón tay tôi,không nói,cô quẹo nhanh vào hẻm,vừa tấp vào mái hiên,tôi và cô dựng xe rồi nép vào trong để tránh những giọt nước mưa ập xuống như trút nước.

-Trời...tẹo nữa thì giáo án của cô ướt hết rồi.....mưa suốt này khó chịu quá!_Cô nhìn mưa than,làn môi hơi cong lên,hai hàng lông mày nhăn nhăn trông rất dễ thương.

Tôi cười không nói,đưa mắt nhìn trộm cô,tóc cô đã hơi ươn ướt vài lỏn tóc lưa thưa dính bết vào gương mặt xinh đẹp,vài giọt nước mưa chảy dài qua khóe môi đỏ hồng đang hơi hé mở,tôi ngẩn ngơ nhìn để rồi lúng túng hơn khi mắt liếc xuống phần ngực áo,phần trước áo đã bị nước mưa làm cho ướt nhẹp,dính sát vào da thịt,làm áo ngực cô nổi hằn ra,hai má tôi nóng ran lên khi thấy ngực cô phập phồng,căng tràn sức sống.

Tôi lảng mặt đi vì sợ cô phát hiện,nhưng vẫn không đủ sức để cản lại khao khát của bản năng,mắt cứ thi thoảng lại liếc về phần ngực áo của cô,còn cô thì vẫn chưa nhận ra sự hớ hênh của bản thân, vô tư rũ những sợi tóc ướt,rồi mở cặp lấy ra một sợi dây cô đưa tay lên cao vơ tóc lại thành một nắm,búi lên,để lộ chiếc cổ trắng ngần xinh đẹp.

Một lúc sau cô cũng đã phát hiện nơi ngực áo mình đang bị lộ ra trước hai con mắt ngây dại,cô nhìn tôi thoáng bối rối,lấy cái cặp ôm trước ngực,trừng mắt nhìn tôi rồi quay đi.

Cái trừng mắt của cô làm tôi bừng tỉnh,tôi đỏ mặt mặc cỡ,mặt quay đi nơi khác,không dám nhìn cô nữa.

Mưa càng lúc càng lớn,gió lớn làm cho nước mưa tạt vào dưới hiên càng lúc càng nhiều,khoảng không của mái hiên khá nhỏ,vì không muốn hai người sát vào nhau,nên tôi phải đứng ở gần ngoài mép,
mưa hắt vào làm quần áo tôi thấm ướt.

-Dũng....đứng dịch vô đi em,mưa hắt đó_Cô bất ngờ lên tiếng,khẽ kéo áo tôi lại gần về phía cô.

Khoảng cách giữa tôi và cô giờ đây gần như là sát bên nhau,vai tôi đụng vai cô,người tôi nóng ran lên khi mùi hương trên tóc cô dìu dịu dung hợp với hương thơm phụ nữ đặc trưng trên người cô làm tôi trở lúng túng,dương vật rục rịch rồi cương lên,gồ lên qua lớp quần,chỉ cần nhìn qua là thấy rõ,tôi đỏ mặt lấy cái cặp che đi phần giữa háng.

Những cơn gió vẫn rít gào,nhìn cô thấy mắt cô thoáng buồn,dường như từng cơn gió mạnh mẽ đang cố gắng len lỏi vào những nơi sâu kín trong cô,như đang cố đánh thức những kí ức buồn mà cô đã cố gắng chôn dấu đi.

Thấy cô vậy tôi cũng buồn theo,cô nhìn thấy ánh mắt tôi,thì mở miệng nói,nhưng tiếng mưa to át cả giọng cô,làm tôi không nghe rõ,cô phải kê miệng gần tai tôi,hơi thở ấm nóng ngọt ngào của cô phả vào tai:

-Sao em buồn vậy?_Cô nhìn tôi thắc mắc.

Tôi ghé vào tai cô,nói:

-Em thấy thương cô,tại sao một người tốt như cô lại phải chịu khổ như vậy?_Lời nói của tôi chân thành,khó có thể tin là tôi đã làm cô xúc động,mắt cô dần đỏ lên....

-Nỗi khổ của cô thì có là gì chứ? Ngoài kia còn nhiều số phận hắt hiu hơn cô..._Cô đưa mắt nhìn xa xa,một giọt nước mắt trong suốt chảy ra từ khóe mi.

-Cô cưới chồng 5 năm nhưng vẫn chưa có con......_Giọng cô nghẹn lại,cô đưa tay quệt đi giọt nước mắt đang lăn trên gò má,rồi nghẹn ngào nói tiếp:

-Cô....rất khó để có con......_Tưởng chừng cô sẽ khóc,nhưng không,cô nhoẻn miệng cười,nụ cười như đang tự an ủi lòng mình vậy.

-Em xin lỗi....tự dưng em lại gợi lại chuyện buồn của cô_Thấy số phận cô như vậy tôi càng cảm thấy thương cô hơn,lòng tôi trùng xuống,đưa mắt nhìn cô an ủi.

-Em đâu có lỗi....nhiều lúc cô cũng muốn nói với ai đó cho thoải mái.

Mưa vẫn rơi và mỗi lúc lại nặng hạt hơn,gió thổi mạnh mang theo những giọt nước mưa vô tình hắt lên người cô,làm nỗi buồn trong cô như nhiều thêm.

Tôi và cô im lặng,tới khi mưa ngớt dần,chỉ còn những hạt mưa bay lất phất,hai người đạp xe ra về,chặng đường không ai nói với nhau câu nào,mỗi người đều ôm một nỗi niềm riêng,với cô là những nỗi đau,còn tôi thì cảm thấy có một thứ cảm xúc đang đè nén trong lồng ngực,uất ức thay cho số phận của cô.

Chia tay cô ở đầu làng tôi tiếp tục đạp xe về hướng cuối làng để tới nhà tôi.

Về tới nhà,tôi cất xe,ra giếng tắm rửa,nấu cơm nước xong thì trời cũng đã chạng vạng,bố mẹ cũng vừa lúc đi làm về,quần áo cả hai đều ẩm ướt,lấm lem bùn đất sau một buổi chiều vất vả...ngồi ở ghế đợi bố mẹ tắm rửa xong để ăn tối,từng cơn gió mát ùa vào nhà,mang theo hương khói bếp lan tỏa trong không gian.Buổi tối miền quê thật yên bình.

Trời càng về khuya,càng tĩnh mịch và yên lặng,cả không gian như chìm vào giấc ngủ.Chỉ mình tôi nằm thao thức nghĩ về cô không ngủ được.

Tầm tuổi này tôi đã bắt đầu hiếu kì với cơ thể phụ nữ,thường xuyên nghe đám bạn rỉ tai nhau về những câu chuyện "người lớn",làm tôi thi thoảng cũng liếc trộm ngực cô mỗi khi tôi và cô ở gần nhau,mỗi lần như vậy người tôi lại rạo rực lên,bản năng của bản thân trỗi dậy mạnh mẽ.Nhưng khi tự giải quyết bằng tay xong,dục vọng không còn,khao khát cũng bay đi hết thì tôi lại cảm thấy có một thứ cảm xúc nào đó khó hình dung với cô...

Tôi lắc mạnh đầu,cố gắng gạt bỏ mọi ý nghĩ trong đầu,nhắm nghiền mắt lại,quyết tâm kìm chế cảm xúc để đi vào giấc ngủ.Ở bên ngoài những đợt gió vẫn đang thổi rì rào,xuyên qua từng kẽ lá tạo nên một bản nhạc du dương,nhẹ nhàng đưa tôi vào giấc ngủ....
 
Chương 2

Một buổi sáng đầy nắng,phủ lên làng quê những sắc màu tươi đẹp,ánh nắng nhàn nhạt trượt dài trên các mái ngói đỏ cũ kỹ,ôm trọn lấy một khoảng riêng của miền quê yên bình.

Khi bố mẹ bắt đầu ra đồng thì tôi cũng đạp xe đi học.Không biết từ bao giờ tôi lại thích tới trường tới như vậy?Chắc là từ khi có cô nên những tiết học với tôi không còn nhàm chán nữa.

Tôi dựng xe vào bãi gửi,lững thững bước từng bước vào lớp,từng tia nắng nhẹ nhàng len lỏi qua từng kẽ lá chiếu xuống sân trường tạo ra một khung cảnh yên bình,đẹp đẽ.

Mở tung cửa lớp,khép mắt tận hưởng những cơn gió ùa nhẹ vào trong,chỗ ngồi của tôi ở bên cạnh cửa sổ,đưa mắt nhìn ra phía ngoài là cánh đồng xanh thẳm,phía xa xa là vệt xanh mờ của dãy núi hùng vĩ.Những tiết không phải của cô thì tôi thường nhìn qua khung cửa sổ mà suy nghĩ miên man,nhìn theo cánh cò trắng bay trên cánh đồng bạt ngàn mà mơ mộng về cô.Chính vì thế trong giờ học tôi không tập trung lắm,nên học cũng không được tốt.

Bên cạnh đám bạn đang rầm rì nói chuyện.Sinh lí tuổi 17 làm tôi cũng hứng thú với những câu chuyện tình dục mà chúng nó nghe được từ miệng người lớn,nên cũng dỏng tai lên nghe:

-Con trên ngõ nhà tao ấy,trắng,xinh lắm,ai cũng nói ngoan hiền vậy mà hôm trước bị bắt đang len lút với thằng nào ngoài đồng...

-Bình thường,thanh niên làng tao cũng dẫn gái ra bụi ngô thì thụt nhau suốt..._Bọn nó thì thầm,sợ mấy đứa con gái ở lớp nghe thấy,bàn luận được một lúc thì chúng nó bắt đầu cãi nhau,ai cũng nhận gái làng mình đẹp nhất,từng đứa liệt kê tên mấy đứa xinh,trắng nhất làng mình ra,không ai chịu nhường ai cả.

Tôi kệ,chẳng quan tâm,tôi chỉ nghĩ về cô thôi.Nghĩ tới cô tôi lại muốn thời gian trôi thật nhanh để đến giờ văn của cô,hôm nay cô dạy lớp tôi tận hai tiết,chỉ nghĩ được ngắm cô lâu như vậy là tôi đã cảm thấy sướng.

Trống hết tiết một,báo hiệu tiết hai sắp tới,tôi đang chờ mong thì một cô giáo khác bước vào lớp,đập thước, quát chúng tôi trật tự,rồi nói:

-Hôm nay cô Uyên ốm nên cô dạy thay.

Tôi giật mình "Cô ốm sao?Chắc hôm qua dính mưa nên sốt rồi" lòng tôi bồn chồn,lo lắng vì cô chỉ có một mình,mong thời gian trôi thật nhanh để về xem cô có sao không?Nhưng càng muốn thì lại càng lâu,tôi cảm thấy thời gian trôi qua cực kì chậm,làm tôi trở nên sốt ruột.

Trống hết tiết bốn vang lên,chút may mắn là hôm nay lớp tôi chỉ học 4 tiết,tôi vội chạy nhanh ra nhà xe.Nhưng nhìn một đống xe dựng chắn trước xe tôi làm tôi hơi bực,mà cũng một phần là lỗi do tôi,hôm nay tới sớm nên để xe tận tít trong góc,nên giờ phải dắt từng cái xe ra để mở đường.

Ra ngoài cổng trường,tôi vội đạp xe nhanh về hướng làng mình,đã gần tới trưa,nên nắng khá rát.Hơi nóng từ mặt đường bốc lên như muốn rút hết đi sức lực của tôi vậy.

Nhà cô nằm trong hẻm nhỏ ở đầu làng,đứng trước nhà cô tôi thở phì phò vì đạp xe liên tục,mồ hôi trên trán rịn ra khắp mặt.

-Cô Uyên ơi!_Tôi gọi.

Đợi một lúc không thấy tiếng cô trả lời,tôi tính gọi câu nữa thì chợt thấy dáng người cô hiện lên sau cánh cửa.

Bước chân cô có vẻ mệt mỏi,vài sợi tóc rối lõa xõa trên gương mặt xanh xao,đôi môi nhợt nhạt không còn giữ được nét hồng mà nó vốn có....cô mặc bộ quần áo quê giản dị ốm trọn cơ thể mảnh mai.

-Dũng à em?Vô nhà đi em....cả nắng_Cô mở khóa cổng,nhìn tôi thều thào nói.

-Cô có sao không ạ?_Tôi vừa hỏi,vừa rắt xe vào,dựng ở sân,đi theo cô vào nhà.

Sân nhà cô khá rộng,trước sân để đầy những chậu hoa lan,trồng rất nhiều hoa mười giờ,vài cây hoa hồng,trông rất đẹp...sau nhà là một vườn đầy cây ăn quả.Ngôi nhà ba gian,gian chính ở giữa kê bộ bàn ghế,hai bên kê một cái giường và cái kệ để đầy sách,ngoài ra còn có một phòng mà ở quê thường gọi là ''buồng" nơi cô ngủ và để tủ quần áo.

-Cô hơi mệt chút thôi....cô yếu thật đó!,dính chút nước mưa cũng ốm.....không như mấy cô ở làng mình dầm mưa dãi nắng cả tháng trời mà vẫn khỏe.

Tôi ngồi đối diện cô,cô rót cốc nước đưa cho tôi....rồi nói tiếp:

-Nắng vậy.....học xong sao không về nhà nghỉ? chiều tới nhà cô chơi cũng được mà.

-Cô ở một mình nên em lo_Tôi rất ít khi bày tỏ quan tâm với người khác,nên khi nói xong câu này tôi cũng cảm thấy hơi ngượng mồm.

-Cảm ơn em_Cô mệt mỏi ngồi dựa lưng vào ghế,miệng cô khẽ cười ấm áp,tôi thoáng thấy một niềm vui nho nhỏ hiện lên trong đôi mắt cô.

-Cô uống thuốc chưa ạ?_Tôi hỏi.

Cô lắc nhẹ đầu,nói:

-Chưa....cô cũng đang tính tý đi mua.

-Để em đi mua cho.

Cô đưa mắt nhìn ra ngoài,rồi nhìn tôi,nói:
-Thôi....trời nắng lắm,tý cô đi mua cũng được.

-Không sao mà,nắng ngắt như vậy....cô còn bị ốm nữa,đi thì chậm,ra ngoài tý da đen hết đó_Tôi dọa.

Nghe tôi nói vậy thì mặt cô thoáng do dự,một lúc thì cô đứng dậy,khẽ nói:

-Vậy em đợi cô chút....cô vô trong lấy tiền.

Cô đi vào buồng,lúc sau đi ra cầm theo chiếc ví,cô mở ví, lấy tiền đưa cho tôi:

-Mua giùm cô luôn ít bánh với mấy que kem nữa nhé.

-Vâng.

Tôi cầm lấy tiền,đạp xe tới nhà bà Hiền cách đây không xa.Cả cái làng này chỉ có mỗi bà ấy là bán thuốc.Tôi vào mua một vỉ thuốc sốt,rồi đi tới mấy cửa hàng tìm mua bánh,đã gần trưa nên bánh cũng ít nhà ai còn,tìm mãi mới mua được mấy cái bánh gai cho cô.

Về nhà cô,thấy cô ngủ thiếp đi trên chiếc giường ngoài gian nhà.Cái quạt nơi đuôi giường thổi nhè nhẹ,làm áo cô tốc lên tới rốn,hở ra cái bụng trắng muốt phẳng phiu,với lỗ rốn nhỏ xinh xinh.Cô nằm ngửa làm bộ ngực cô vun cao lên trông đầy khiêu khích,ngực cô cứ nhấp nhô phập phồng lên xuống theo nhịp thở,trông rất gợi dục.

Hai con mắt tôi đỏ rực nhìn cô.Lúc đầu vì thương cô ốm nên không có ý nghĩ xấu nào nảy sinh.Nhưng sau khi nhìn cơ thể cô quyến rũ trong tư thế nằm như này làm tâm tôi cũng sinh ra vài ý nghĩ đen tối.

Nhìn cô,hồi hộp,nên hơi thở có chút dồn dập,tiến gần lại giường,gần tới nơi thì thấy mặt cô nhợt nhạt,hơi thở có chút nặng nhọc mệt mỏi,thấy cô như vậy làm lòng tôi cảm thấy hơi có lỗi với cô.Lắc mạnh đầu cố gắng gạt phắt đi những khao khát.Tôi đưa tay tự vả vào mặt mình,lầm bầm nói"Cô đang bị ốm mà,sao mày có thể lợi dụng cô lúc này được?"

Tôi hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh,ngồi xuống giường,khẽ lay lay người cô:

-Cô ơi....dậy....em mua thuốc về rồi này.

Ánh mắt cô mệt mỏi từ từ mở ra,hai tay cô chống xuống giường,ngồi nhẹ dậy,chiếc áo cũng vì thế mà tụt xuống,che đi lớp da thịt trắng muốt.

-Cô nằm tý mà lỡ ngủ mất.

-Cô ăn rồi uống thuốc nha....em phải về rồi_Tôi muốn ở lại thêm chút nữa,nhưng khá muộn rồi....Tôi mà về muộn bố mẹ lại nghĩ tôi la cà ở đâu mất.

-Ở lại ăn với cô....em không mua kem hả? Cô tính mua cho em mà.

-Dạ thôi....cũng gần 11h30 rồi,về muộn....bố mẹ em lại mắng.

-Vậy chiều rảnh thì lên nhà cô chơi nhé!_Ánh mắt cô nhìn tôi chờ mong,tôi sao nỡ từ chối được,tôi cũng đang muốn vậy mà.

-Vâng....em về đâyđây_Tôi đứng dậy chào cô,rồi rắt xe đi về.

Tôi đạp xe vội vã,muốn về nhà thật nhanh để tránh đi những tia nắng vàng bỏng rát đang ngự trị khắp con đường,gió thổi mang theo hơi nóng làm người tôi nhễ nhãi mồ hồi.Nắng dịu dàng từ sáng sớm nhưng lại chói chang cho buổi trưa.
 
Chương 3

-Dũng.....chiều lớp mày có phải học thêm không?_Mẹ tôi hỏi.

-Dạ không ạ_Tôi trả lời,đưa tay lên lau đi những giọt mồ hôi trên mặt.Giữa trưa nóng nực,dù ngồi cạnh quạt nhưng mồ hôi vẫn ứa ra tràn trề.

-Vậy chiều đi cắt cỏ với mẹ.

Tôi giật mình,tôi đang mong tới chiều để tới nhà cô mà,định mở miệng xin mẹ thì dường như bố đã đoán được tôi muốn nói gì nên đã gắt:

-Chơi bời cái gì? Chiều ở nhà đi cắt cỏ với mẹ mày.

Tôi ngậm miệng,không dám cãi lời bố,đành cố chiều nay làm nhanh rồi về sớm để thăm cô vậy.

Ba giờ chiều ngoài đồng,nắng vẫn gay gắt như mười hai giờ trưa.Cả một khoảng trời không có một gợn mây.Không gian được bao trùm bởi ánh nắng chói chang,từng cơn gió nhẹ mang theo cái nắng hanh hao làm áo tôi nhanh chóng đã ướt đẫm mồ hôi.

Nhưng dù trời có nắng nóng cỡ nào thì vẫn là thiên đường của lũ trẻ.Mặt mũi đứa nào cũng đen nhem nhẻm,hì hục với những con diều được làm bằng giấy,nứa,rồi dán lại bằng cơm.Chạy long nhong khắp cánh đồng mà mãi cũng không làm cho con diều bay nổi lên cao.

Tôi đã qua cái tuổi chân trần chạy trên mặt cỏ,cũng không còn quan tâm nhiều lắm đến trò thả diều nữa.Nhưng khi nhìn những con diều bay bay theo gió,tôi lại có cảm giác vui trong lòng.

-Dũng....sao thế? Làm nhanh còn về....không tối mít mới xong đấy_Nghe tiếng mẹ dục,tôi mới ngớ người ra,vội vơ từng nắm cỏ rồi "xoẹt"....Tôi phải làm xong thật nhanh,còn về sớm xem cô đã đỡ ốm chưa.

Khi xong việc về đến nhà thì trời cũng đã chạng vạng.Ra giếng múc từng gàu nước dội ào ào lên đầu,lên người.Cảm giác nước lạnh trôi hết mồ hôi nhơm nhớp trên người thật đã.

"Muộn rồi không biết cô đã ăn gì,để uống thuốc chưa nhỉ?" Tắm thật nhanh,vừa rắt xe ra tới cổng thì tiếng bố từ trong nhà vang lên:

-Dũng.....sắp cơm rồi còn đi đâu?

-Con ra đây một tẹo ạ.

-Ở nhà....tối rồi còn đi đâu nữa.

Tôi ủ rũ cất xe.Ăn cơm xong tôi bưng mâm ra giếng rửa,rồi đi loanh quanh ngoài sân,đợi bố không để ý thì rón rén rắt xe phi nhanh đến nhà cô.

-Sao em tới muộn vậy?_Cô mở cổng,đứng sang một bên,chừa chỗ cho tôi rất xe vào trong.

-Em xin lỗi....chiều nay em phải ra đồng với mẹ,cô đỡ ốm chưa ạ?

-Cô đỡ rồi....giờ chỉ hơi nhức đầu chút thôi,vô nhà đi em.

Dựng xe ở sân,theo cô vào nhà,dưới ánh đèn sáng gương mặt cô hiện rõ trước mắt tôi,làn da đã trở lại nét hồng hào mà nó vốn có.Tóc cô cột lên cao với dáng dấp quen thuộc của một người phụ nữ đã từng có chồng,lưa thưa những lọn tóc xuống cổ và má trông rất đẹp.

-Mai cô có đi dạy không ạ?_Tôi hỏi,ánh mắt vẫn không ngừng xăm soi cơ thể cô.

Cô mặc chiếc áo bà ba,quần lụa đen,bộ đồ quê giản dị ôm trọn thân hình mảnh mai quyến rũ.

-Có.....mà cô nghe nói học sinh các em mong cô giáo ôm lâu lắm mà?....em có như vậy không?_cô nheo mắt nhìn tôi,tôi gãi đầu không biết trả lời sao vì tôi cũng từng mong như vậy.

Ánh mắt tôi lướt lên người cô,dừng lại nơi ngực áo,một sợi tóc tuột khỏi mái tóc đen dài,vương lên bờ vai,kéo dài tới bộ ngực đang căng lên nhè nhẹ theo hơi thở,tôi chăm chú nhìn để rồi đơ người khi phát hiện hai điểm nhỏ nhô hẳn lên sau làn áo...."Trời ơi....cô không mặc áo lót" Hai má tôi dần nóng lên,thoáng chút ngượng ngùng trong giây lát vì ánh mắt tôi như bị trói cứng vào bộ ngực tròn đầy đang vun lên qua lớp vải mỏng.Tôi nín thở,tim đập thình thịch vì sự hở hang của cô.

Một lúc sau cô cũng đã cảm giác được sự hớ hênh của bản thân và phát hiện được hai con mắt đỏ rực đang xăm soi gò ngực mình,mặt cô bối rối,rồi đứng dậy,đi nhanh vào buồng.Tôi cũng đỏ mặt vì bị cô phát hiện nhìn lén.

Tiếng sột soạt nhẹ phát ra từ trong buồng,hình như cô cởi áo,tôi như nghẹn thở nhớ lại hình ảnh khi nãy,bộ ngực cô thật vun cao khi không mặc áo lót,dương vật tôi đã cứng ngắc từ bao giờ.

Một lúc sau cô bước ra,hai má cô thoáng đỏ,tôi liếc mắt nhìn trộm ngực cô,hai núm ngực không còn nhô lên,làm tôi biết cô đã vào trong mặc áo lót.

-Tối....tối nay....nóng...ha?_Cô ngồi xuống ghế,mở lời xua đi sự bối rối của cả hai.

-Vâng..vâng..._Tôi vẫn còn hơi ngại,nên lúng túng không biết nói sao.

Công nhận trời nóng thật,điện ở quê thì yếu nên quạt cũng không chạy được hết công suất,mà sau khi nhìn ngực cô hớ hênh như vậy tôi càng nóng hơn.

Len lén nhìn cô,mặt cô đã lấm tấm mồ hôi những giọt mồ hôi đọng thành từng giọt trên sống mũi,khuôn mặt nhỏ nhắn có chút hồng,vài sợi tóc mềm mại dính lên trên má.Cô đưa tay khẽ vén những sợi tóc dính trên mặt cô ra sau,nhìn cô thật đẹp.

Bầu không khí chợt yên tĩnh hẳn,xung quanh chỉ còn lại tiếng quạt vù vù.Bỗng dưng đèn vụt tắt.Bóng tối bao chùm khắp gian phòng yên ắng.

-Ôi...mất điện rồi.

-Trời....nóng như vậy mà cũng cắt điện sao?_Cô than nhẹ,rồi nói tiếp:

-Ra sau nhà đi em,cho mát...chứ ngồi trong nhà nóng lắm.

-Vâng.

-Đợi cô chút....cô vô trong lấy tấm bạt đã.

Cô mò đường vô trong buồng lúc sau cô đi ra,trên tay cầm theo tấm bạt và cả chiếc đài cát-xét,tôi và cô cùng nhau đi ra hướng sau nhà,thông qua đường luồng bên hông.

Ra đến nơi,tôi nhanh chóng phụ cô trải hẳn tấm bạt phủ lên nền đất dưới gốc cây nhãn.

Tôi ngồi xuống cạnh cô,thấy cô chống hai tay xuống nền đất,chân duỗi thẳng,mặt hơi ngửa lên,mắt nhắm hờ dường như cô đang hưởng thụ những con gió mơn man sượt qua da thịt,gió thổi nhè nhẹ rì rào xuyên qua từng kẽ lá,xung quanh rả rích tiếng côn trùng,tiếng cóc,nhái,tạo nên một âm thanh riêng biệt của làng quê.

-Ưmm......ở quê thích thật đấy!_Cô cảm thán.

-Vậy mà bác em nói lên thành phố sống thích hơn.

-Thích gì chứ? Thành thị tấp nập,ồn ào lắm,không yên ả,mát lành như làng quê_Cô nhìn tôi cười mỉm,nhắc tới "thành phố" hình như lại gợn lên cho cô một nỗi niềm nào đó,ánh mắt cô mơ màng nhìn lên trời sao.

Dường như lúc này tôi đã nhìn thấy một quá khứ xa xôi đầy nỗi buồn chất chứa trong mắt cô.

Cô mở chiếc đài cát-xét đặt ở bên cạnh,giai điệu làng quê êm ả vang lên,giọng hát ngọt ngào của cô sĩ hòa cùng gió trời lồng lộng.

Hôm nay trăng sáng vằng vặc,ánh sáng nhàn nhạt bao phủ khắp không gian,ôm trọn lấy miền quê yên bình.

Ánh trăng xuyên qua tóc,soi lên gương mặt cô,tôi nhìn cô,một khoảng trắng ngần sau gáy.Mỗi khi có cơn gió thổi qua,tóc cô lại phất phơ theo gió như muốn gửi tới tôi ngàn hương thơm ngát.Ngược chiều gió làm áo cô bó sát vào vòng eo,vòng ngực căng tròn,tôi cứ ngẩn ngơ ngắm nhìn mãi.Cô không dùng son phấn nhưng vẫn rất đẹp,nét đẹp giản dị,đặc trưng của người phụ nữ Việt Nam.

-Cô đẹp thật!_Tôi buột miệng nói.

Cô nhìn tôi hơi ngạc nhiên,tôi thì đỏ mặt lảng sang hướng khác vì lỡ miệng.

-Sao hôm nay tự dưng khen cô vậy?

-Em....em không biết?_Tim tôi xốn xang một cách khó tả.

-Em có người yêu chưa?_Bất giác cô hỏi.

-Dạ chưa...

-Ừm...cũng không nên yêu sớm....

Rồi tôi hỏi lại cô:

-Hồi xưa cô yêu....cô bao nhiêu tuổi?

-23....hồi đó có mới biết yêu nên cô ngu ngơ lắm....nghĩ lại buồn cười thật...hihi_Cô bật cười khanh khách,nhưng đôi mắt cô lại đượm buồn,nụ cười trong trẻo ẩn dấu nỗi đau.

Ở cô toát ra một vẻ tĩnh lặng,một nét buồn man mác,cả người cô như mang theo nét đẹp buồn của chiều thu.

Khoảng cách giữa tôi và cô khá gần nên mùi hương dìu dịu từ cơ thể cô cứ phảng phất quanh tôi,chúng nhẹ nhàng xông lên mũi làm tim tôi đập mạnh.....một thứ cảm xúc nào đó khó diễn tả bằng lời lại hiện lên.Tình Yêu chăng?Tôi không biết....chỉ có gió vẫn nhè nhẹ thổi,ánh trắng nhàn nhạt vẫn chiếu lên con tim đang thổn thức.
 
Chương 4

Dưới ánh nắng vàng nhạt của buổi chiều tháng chín.Chiều hôm ấy ánh mắt cô xa xăm nhìn về phía bên kia dòng sông,lặng lẽ nhìn ánh mắt trời chìm sau dải nước lấp lánh.

Gió hiu hiu thổi mang theo hương lúa chín nồng nàn quấn quyện trong làn gió mơn man.

-Thơm nhỉ_Cô trầm trồ.

-Đó là cô chưa đi ôm lúa với phơi lúa nên mới thấy thơm thôi.

Cô lườm tôi không nói,dựa lưng vào gốc cây,mắt nhắm hờ,ánh nắng xuyên qua tán lá,tạo thành những vệt sáng nho nhỏ chiếu xiên mái tóc cô vàng nhạt,soi lên gương mặt hồng hào mịn màng,mái tóc đen buộc cao để lộ cái cổ trắng ngần hấp dẫn.

Tôi len lén nhìn cô,ánh mắt tôi di chuyển khắp người cô,áo cô hơi bó làm nổi bật những đường cong quyến rũ của vòng eo thon nhỏ cùng bầu ngực căng tròn nhô ra dưới lớp áo lụa mỏng,bờ mông tròn trịa ép xuống nền đất,hai cặp chân thon gọn,khép hờ dịu dàng,duỗi thẳng.Mắt tôi cứ dán chặt vào cặp ngực tròn đầy trước mắt,cô hấp dẫn quá,tôi khẽ nuốt nước bọt,miệng khô khốc vì những đường cong mỹ miều ấy.

-Mà cô nghe cô giáo bộ môn phản ánh là em không tập trung trong giờ học,đúng không?_Đột nhiên cô mở mắt,quay sang nhìn tôi hỏi.Tôi vội lảng mặt sang hướng khác,dấu đi hai con mắt đang nhìn cô thèm khát.

-Đâu có.....em chép bài đầy đủ mà.

-Liệu....cô nào phản ánh với cô nữa thì đừng trách cô_Cô lườm tôi hăm dọa.

-Vâng.

Gió chiều mát mẻ thôi tung mái tóc lưa thưa của cô,Những làn gió mơn man bên nắng làm không khí cũng bớt oi bức đi nhiều.

-Ở đây yên tĩnh......thích thật!_Cô đưa tay vén những sợi tóc vương trên mặt ra sau,đôi môi hồng hơi hé mở làm lộ ra hai hàm răng trắng ngọc ngà.Cô thật đẹp! Tôi cứ ngẩn ngơ ngắm nhìn để rồi con tim lại một lần nữa xuyến xao.

Ráng chiều dần buông,xa xa phía bên dòng sông chỉ còn sót lại chút ánh sáng của hoàng hôn,những tia nắng mặt trời cuối dãy núi dần khuất hẳn.

Trên những mái ngói cũ kĩ,có làn khói trắng bả lả bay,lan tỏa ra không gian hòa quyện với làn gió mang theo hương vị quê hương mà chả nơi nào có được.Một khung cảnh yên bình giản dị,nhưng thân quen biết bao.

-Muộn rồi,về thôi em_Cô đứng dậy,tay phủi nhẹ bụi dính ở hông,hành động như vô ý nhưng cũng đủ làm cho tôi nóng mặt,hai gò mông tròn trịa lồ lộ ra sau lớp vải,làm tôi ngượng cả mắt.

Tôi và cô đạp xe men theo cánh đồng xơ xác rạ.Bên kia phía bờ ruộng gió thổi mù mịt mang theo những làn khói đốt đồng làm nhèo tầm mắt tôi.Từng cơn gió lộng thấm vào lớp ảo mỏng,tỏa đều trong người,làm tôi cảm thoải mái đến lạ,tâm hồn trở nên thanh thản,nhẹ bẫng.

Chia tay cô,tôi về nhà tắm rửa,nhóm bếp nấu cơm,khói bếp làm tôi cay xè khóe mắt,ngọn lửa bập bùng,mùi cơm thơm lừng.Một cảm giác bình yên đến lạ,tôi lại nghĩ về cô,về tình yêu,về khao khát của tuổi mới lớn.

Cơm nước xong,bố mẹ vẫn chưa làm về,tôi đóng cửa,đạp xe tới nhà cô chơi.

-Cô ơi!_Đứng trước cổng nhà cô,căn nhà với mái ngói đỏ,lớp ve xanh da trời nhàn nhạt.

-Em vô trong đợi cô chút_Tiếng cô từ sau bếp vọng ra,chắc cô đang nấu cơm,tôi mở then cổng,dắt xe,rồi dựng ở sân,đi ra sau nhà cô.

-Cô làm gì vậy ạ?

-Em lên nhà đợi cô chút,cô đang tắm_Tiếng múc nước,dội nước từ trong nhà tắm xối xả vang lên,làm đầu óc tôi hơi loạn,nghĩ linh tinh,người tôi nóng ran,im lặng đứng chân chân tại chỗ mà suy nghĩ những hành động đen tối vừa lóe lên trong đầu.

Tôi hít sâu một hơi,nhìn về phía nhà tắm được bốn bức tường cũ kỹ xây thành hình vuông,phía trước có cánh cửa gỗ nhỏ,đủ kín đáo để che chắn,phía dưới có một khe hở giữa cánh cửa với nền gạch,tim tôi đập thình thịch khi nhìn vào khoảng trống đó.

Dục vọng trỗi dậy mạnh mẽ,làm tôi không kìm nổi được lý trí,tôi bỏ dép, rón rén nhẹ nhàng bước lại gần,tiếng chân của tôi thậm chí còn nhẹ hơn cả tiếng tim đập mãnh liệt,từng bước,từng bước,bước đến bên cánh cửa buồng tắm lúc này đang khép chặt.

Bên trong vẫn vọng ra tiếng dội nước,tôi thở dốc,hồi hộp,nhẹ nhàng nằm sấp xuống,ánh mắt nhìn qua khe hở,hình ảnh mà tôi muốn thấy đập vào mắt.

"Trời ơi....đẹp...đẹp...quá..." Cô đang trong tư thế ngồi xổm,quay lưng về phía tôi,làm bờ mông cô lồ lộ ra trước mắt,mông cô màu trắng,trắng như quả trứng bóc vỏ,tròn,căng.Tôi như nghẹn thở,há hốc mồm,miệng lưỡi khô khốc,khó khăn lắm mới nuốt được một ngụm nước bọt.Phía dưới dương vật hùng dũng vươn lên,tôi cố gắng kìm nén hơi thở,không dám thở mạnh,thời gian như lắng đọng lại trong không gian ấy.

Người tôi không khỏi phát sốt lên,khi thấy chùm lông đen nháy hấp hé hiện ra,một nhúm lông đen lúc này đang ướt sũng nước,rủ xuống,thấp thoáng một chút thịt hồng hồng.Cả phần dưới của tôi căng cứng không chịu nổi,thì ra đây là thứ quý giá nhất của phụ nữ.Nó thật quyến rũ,độ hấp dẫn của nó đủ để làm cho mọi tráng sĩ phải chết lặng khi nhìn thấy.

Do nhìn qua cái khe thoáng nên chỉ nhìn được mỗi phần mông của cô mà thôi.Nhưng từng đó cũng đủ cho hai con mắt ngây dại của tôi.

Đôi bàn tay ngọc ngà của cô,nhẹ nhàng xoa xoa hai gò mông,rồi hai bên đùi,chậm rãi di chuyển vào giữa háng, dội nước,chà nhẹ.Tôi thấy tay cô miết miết vào đó liên tục,tiếng thở khe khẽ vang lên,nhưng chỉ có vài giây là cô rời tay,cô ngồi bệt xuống nền gạch,một lúc sau cô đứng dậy,tiếng thở dài não nề từ trong nhà tắm phát ra.

Thấy cô đã tắm xong.Tôi nhẹ nhàng chuỗi dậy,rón rén bước lên nhà,mang theo hình ảnh bờ mông trắng bóc của cô ghim sâu vào não.

Ngồi xuống ghế tôi rót cốc nước uống cho tỉnh táo.Dù không thấy những tôi vẫn cảm nhận được mặt tôi đang nóng ran lên vì kích thích,dương vật cương cứng lên sau lớp vải,gồ lên qua lớp quần.Tôi cố gắng hít sâu cho bình tĩnh cố làm cho dương vật xìu xuống,nhưng hình ảnh gò mông căng tròn cứ chập chờn trong đầu làm tôi không thể nào đè nén được dục vọng.

Tiếng dép ngoài sân vang lên,cô bước vào nhà,mái tóc dài đen mượt ẩm ướt được đặt sang một bên vai,để lộ cái trắng ngần gợi cảm,cô rũ rũ tóc cho nước chảy xuống.

Da thịt cô ướt át,làm cái áo lụa mỏng manh,dính sát vào vòng eo,vòng ngực,ánh mắt tôi như dán chặt nơi ngực cô,bên trong là một gò đôi,căng tròn,đang vun cao mạnh mẽ.Mỗi bước đi của cô,làm hương xa phòng hòa quyện với mùi cơ thể phảng phất lan tỏa,chui vào mũi tôi,làm người tôi căng cứng.

-Tý ở lại ăn cơm với cô nhé!_Cô ngồi xuống ghế cầm cái gương nhỏ,chải tóc.

Phía dưới thằng nhỏ cứ đội quần ngóc lên làm tôi xấu hổ phải lấy tay che lại.Nhưng tôi đâu dấu nổi một người phụ nữ đã từng trải như cô.Nhìn vào ánh mắt cô là tôi biết cô đã nhận ra tay tôi đang che dấu thứ gì,hai má cô thoáng đỏ,tôi thì cũng ngượng chín cả mặt vì bị phát hiện.

Tôi lúng túng,ấp úng không nói nên lời,chắc cô cảm thấy tôi ngại ngùng nên mở miệng nói xua đi sự bối rối cho tôi:

-Em ở lại ăn tối với cô nha.

-Dạ....dạ....thôi ạ....em...về....luôn_Tôi đứng dậy,đi nhanh ra sân,ngồi lên xe rồi phóng về luôn,không kịp nghe cô nói gì ở sau.

Buổi chiều hôm nay là quá đủ cho khao khát mới lớn của tôi,nghĩ đến cảnh lúc nãy phía dưới lại căng cứng lên,kích thích khó tả.Dù đã tua lại hình ảnh đó hằng trăm lần nhưng tôi vẫn cảm thấy rạo rực,bờ mông no tròn bằng xương,bằng thịt của phụ nữ hôm nay tôi đã được chiêm ngưỡng tận mắt,hình ảnh đó cứ dập dìu trong đầu tôi cả buổi tối hôm nay và cả những ngày sau.
 
Chương 5

Đó là một buổi chiều muộn,nắng tàn xuyên qua kẽ lá,đậu trên mặt đường một vệt vàng nhạt thật dài,nắng cuối chiều không gắt,óng ánh rải đều trên những phiến lá xanh.

Ngồi đối diện cô bên chiếc bàn học nhỏ.Đôi mắt tôi dường như chẳng thể dời cô đến nửa giây.

Cô mặc một chiếc áo bà ba,chất vải mềm mỏng,ôm sát vòng ngực căng tròn khêu gợi,bộ ngực tròn trịa cứ nhấp nhô theo nhịp thở làm tôi nhìn ngượng đến nóng người,bên dưới cô mặc cái váy lụa đen,ngắn tới đầu gối,trông thật duyên dáng.

Mái tóc dài của cô buông xuống đôi vai gầy,vài sợi tóc lõa xõa trước mặt được bàn tay ngọc ngà vén lên sau vành tai mỏng.

-Này....làm bài đi....sao cứ nhìn cô hoài vậy?_Cô buông bút,nheo mắt nhìn tôi nói.

-Dạ....vâng...._Tôi ấp úng trả lời.

Cầm lấy chiếc bút,viết viết cho có lệ,nhưng ánh mắt thi thoảng vẫn lén lén nhìn cô.Dù hôm nay cô đã mặc bộ đồ kín đáo,nhưng tôi vẫn cứ tưởng tượng ra cơ thể cô,hai gò mông tròn đầy trắng bóc,mép thịt hồng hồng và trùm lông đen rủ nước.

Chắc cô thấy tôi không tập trung nên lườm tôi,gắt khẽ:

-Em sao thế? Dạo này em không tập trung học đâu đấy.

-Nhưng em.....em không biết làm,văn nghị luận khó lắm,với viết kiểu gì về người lính tự nguyện tham gia chiến tranh chứ.

-Trời....dễ mà_Cô nheo mắt,bàn tay nhẹ nhàng vuốt mấy sợi tóc mai lưa thưa,tay chống cằm,mắt đăm chiêu nghĩ ngợi một lúc,rồi cô nói:

-Ừmmm......Vì trong mỗi người lính đều có một sự yêu nước nồng nàn,mất nước chính là mất đi quê hương của mình, mất đi xóm làng,mất vợ, mất con,mất gia đình.Từ những thứ ấy hình thành một tình yêu đối với đất nước và họ tự cho đó là nghĩa vụ mà mình cần phải thực hiện.....dễ mà,tập trung làm bài đi,không chịu học,bài kiểm tra lần này mà điểm thấp thì chết với cô_Cô lườm nhẹ tôi,rồi cầm bút,cúi mặt soạn tiếp giáo án đang dở dang.

-Vâng_Tôi hí hoáy viết được vài dòng,nhưng rồi lại tắc nghẽn văn nghị luận luôn khó đối với tôi.

Cảm thấy hơi buồn đi vệ sinh,tôi xin phép cô,đi ra sau nhà,giải quyết xong,đang định lên nhà thì người tôi chợt khựng lại trước cửa nhà tắm,đập vào mắt tôi là bộ đồ lót màu trắng được gấp tỉ mỉ,đặt bên trong chậu rửa, nằm ở giữa bộ đồ cô mặc đi dạy lúc sáng,hình ảnh hôm trước lại ùa về làm người tôi căng cứng,một thứ cảm xúc nào đó sai khiến làm tôi không kìm được lí trí,bước vào trong nhà tắm,cài then cửa lại,tôi ngồi xuống bên cạnh chậu đồ, cầm chiếc quần lót lên,một loại kích thích cực lớn,đây là lần đầu tiên tôi được chạm vào một thứ gợi cảm của người phụ nữ mà tôi mơ mộng hằng đêm.

Hai ngón tay tôi run run cầm hai mép vải mở chiếc quần lót ra,từ từ đưa lên mũi,hít nhẹ....một mùi hương nồng đậm mà tôi chưa từng được ngửi bao giờ len vào mũi,lan lên não,làm máu tôi sôi lên,người nóng ran,dương vật cương cứng không chịu nổi.

Tôi đứng dậy,cởi quần xuống,dương vật được giải thoát khỏi lớp vải gò bó,chĩa thẳng mạnh mẽ,quấn quanh chiếc quần lót vào thân dương vật,tôi thủ dâm,vừa sóc tôi vừa nghĩ tới cô....nghĩ tới gò mông tròn trịa được những giọt nước mơn trớn,những sợi lông đen bao bọc nơi kín đáo quyến rũ,chất vải quần lót mềm mại làm người tôi nhanh chóng đã lên tới cực điểm,khoái cảm dâng trào,dương vật căng tức,co giật,tôi nín thở,cố giữ cảm giác sung sướng này thêm vài giây,tôi thở mạnh,bao nhiều đè nén mấy ngày hôm nay tôi xả hết ra,tinh trùng trào ra,vọt thẳng vào tường,một chút tinh dịch dính lên chiếc quần lót.Tôi chống tay vào tường,thở hổn hển,mặc lại quần,ra giếng múc một gàu nước,chấm một chút nước lau đi vệt tinh trùng còn sót lại trên quần cô,rồi để gọn vào chậu lại như cũ,dội nước cho đống tinh trùng trôi xuống cống.

Tôi bước lên nhà,thấy cô đang đứng trước tủ tìm sách,mắt tôi cứ nhìn chằm chằm vào gò mông căng tròn lồ lộ ra sau lớp vải,cô hấp dẫn quá,trong lòng tôi lại trào dâng nhưng ham muốn.

Cô tìm được sách,ngồi xuống đối diện,hành động vừa nãy làm tôi ngại ngùng không dám nhìn cô,mặt cứ cúi xuống,cầm cái bút vẽ linh tinh.

-Em mệt hả? Sao mặt đỏ vậy?_Ánh mắt cô lo lắng nhìn tôi hỏi.

-Em....em....không....sao.

-Mà hôm nay mình học tới đây thôi nhé...Hừ mà em có học được chút nào đâu,cả buổi mà chỉ được có vài chữ.

-Tại bài cô cho khó ý.

-Khó gì chứ? Tại em lười không chịu suy nghĩ ấy....mà coi như là bài tập về nhà tối nay,mai nộp cho cô,tý em ở lại ăn cơm với cô nhé?_Ánh mắt cô nhìn tôi chờ mong.

-Dạ thôi....bố mẹ em đi làm,em còn phải về nấu cơm nữa.

-Ừm....Vậy để hôm khác vậy._Giọng cô trùng xuống,ánh mắt cô thoáng buồn,chắc cô một mình nên cô đơn lắm.

-Vâng_Tôi cất sách,rồi chào cô về.

Dưới làn đường,tỏa ra hơi nóng còn sót lại lúc ban trưa,gió thổi nhẹ nhàng mang theo hương khói bếp tản mát khắp miền quê.Nhìn lên bầu trời bằng ánh mắt xa xăm,hoàng hôn lại sắp buông xuống rồi.
 
Chương 6

Tháng 10 chạm tay tôi bằng đợt gió mùa đầu tiên.Sáng nay thức dậy thấy quần tôi thấm đầy chất nhờn,đó là tinh trùng mà tôi đã bắn ra trong giấc mơ đêm qua,trong mơ tôi thấy cô trần truồng,da thịt trắng như tuyết,tôi thì ôm xiết lấy cô mà vò nghiến hai gò mông tròn trị mềm mại.Giấc mơ ấy cứ ám ảnh trong đầu tôi,làm mắt tôi lúc nào cũng đỏ rực khi nhìn thấy cô.

Đối với cô,là tình yêu? Hay chỉ là khao khát của tuổi mới lớn trỗi dậy? Tôi cũng không biết.

Ra ngoài sân thì thấy mẹ đang khoác cái áo lao động lấm lem bùn đất.

-Mẹ chuẩn bị ra đồng ạ?

-Ừm....sắp sửa mà đi học đi con,muộn đấy_Giọng nói của mẹ ngọt ngào,cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy vào người vậy.

-Vâng....chiều con ở nhà,ngoài ruộng có việc gì thì kêu con ra phụ nhé?

Nhìn mẹ,năm tháng qua đi,dấu vết thời gian đã hằn sâu vào đôi mắt mẹ,những nếp nhăn mờ nhạt đã hiện lên trên gương mặt rám nắng.Tôi thương mẹ lắm,mẹ vất vả nuôi tôi khôn lớn,tôi biết chứ,nhưng đến tận bây giờ,tôi vẫn chẳng làm cho mẹ được gì,dù chỉ là một việc nhỏ.

Mẹ "ừ" nhẹ,xỏ đôi ủng,cầm cái rổ,cái liềm, rồi đi ra đồng,tôi cũng thay đồ chuẩn bị đi học,xa xa phía chân trời,ánh binh minh đã lóe dạng.

Tôi đạp xe chầm chậm,men theo con đường làng với hương hoa sữa nồng nàn quấn quyện trong làn gió chớm thu,gió nhè nhẹ thổi,có chút lạnh thấm qua lớp áo mỏng,không khí trong lành,làm tôi thoải mái đến lạ.

Lúc ở trong lớp,nhìn cô đứng trên bục giảng,làm tôi không thể nào tập trung được.Hôm nay cô thật đẹp,chiếc áo dài ôm trọn lấy cơ thể mảnh mai làm cô trở nên duyên dáng hơn bao giờ hết.Giấc mơ đêm qua cứ hiện về làm tôi cứ tưởng tượng ra cơ thể cô.

-Dũng....Chép bài đi,đầu óc nghĩ tới tận đâu thế

Nghe cô nhắc nhở,tôi mới ngớ người ra,vội cầm bút hí hoáy chép bài.

Trời dần tối lại,gió lùa mạnh bạo qua khung cửa sổ,phía chân trời,nhưng đám mây đen ùn ùn kéo đến,hết lớp này đến lớp khác dần trùm kín cả bầu trời,những khoảng trời trống trải chẳng mấy chốc được mấy đen lấp kín,vài giọt mưa nhẹ hạt rơi xuống,rồi ào ào cơn mưa nặng hạt như trút nước.

Mấy tiết học cứ thế trôi qua bên tiếng mưa rào rào ngoài cửa sổ.

Tiếng trống vang lên,lũ bạn lần lượt ra về,đa số ai cũng đều mang áo mưa để đề phòng những cơn mưa bất chợt của tiết trời....Riêng tôi đi đâu có bao giờ mang nón hay áo mưa đâu.Nếu như tẹo nữa mà chưa tạnh,chắc tôi lại phải đội mưa mà về vậy.

Ngồi một lúc mưa vẫn chưa tạnh, đứng dậy cầm cặp,chuẩn bị về thì thấy cô đứng trước cửa lớp,nhìn tôi thì cô hơi bất ngờ,rồi hỏi:

-Sao em chưa về? Lại quên mang áo mưa hả?

-Vâng....vậy còn cô sao vẫn chưa về?

-Cô lên lớp xem các em đóng cửa sổ chưa,không mưa hắt vô,bẩn hết lớp mất....đó biết ngay,dặn vậy rồi mà vẫn quên_Cô nhăn mặt,vừa đi vừa vén tay áo,để lộ nửa cánh tay trắng ngọc ngà,đưa tay ra khung cửa sổ,đóng lại,tôi sắn tay áo đi lại phụ cô.

-Em đi xuống nhà xe với cô,cô cho mượn áo mưa của cô mà về.

-Dạ thôi,em đội mưa về cũng được.

-Đội mưa gì chứ? Thời tiết như này,dầm mưa ốm đó,cô ở lại trường đợi mưa tạnh cũng được.Ở nhà cũng không có ai đợi cô_Bất giác giọng cô trùng xuống,dường như cơn mưa đã gợi lên những nỗi buồn trong cô.

Nhìn ra ngoài cửa lớp,mưa vẫn đang tiếp tục rơi,từng đợt gió mang chút hơi lạnh ùa vào lớp,những hạt mưa theo đó mà vào theo.

-....Cô ơi...em...._Tôi ngập ngừng định nói,nhưng lại thôi.

-Sao em?

-Cô....cô đừng buồn về chuyện kia nữa,nhìn cô như vậy em buồn lắm_Thực sự những lời nói của tôi là từ đáy lòng,mỗi khi thấy ánh mắt cô buồn,lòng tôi lại nhói nhói lên một nỗi đau.

-Ngốc....sao em lại buồn?_Cô hỏi lại.

-Em....em....không biết....nhưng mỗi khi em thấy cô buồn thì em thương cô lắm_Tôi đã không còn kiểm soát được lời nói của mình,lúc ấy trong lòng tôi dâng lên một tình thương lớn lao lắm,tôi đã rất muốn nói ra những cảm xúc mà tôi đối với cô....nhưng không thể.

Cô nhìn tôi,đôi mắt long lanh dần trở nên ướt át,vành mắt đỏ lên.Cô đột nhiên ôm chầm lấy tôi,xiết một cái thật chặt.Trong này không có mưa,nhưng vẫn có thứ nước nhỏ giọt,thấm xuyên qua vai.

Cô càng ôm xiết lấy tôi hơn,bộ ngực mềm mại,nóng ấm sau lớp vải áp chặt vào ngực tôi.Cô khóc,cô khóc ngay trên vai tôi,tiếng khóc nức nở vọng lại trong không gian.

-Dũng....ôm cô,ôm cô đi...cô...cô đơn lắm_Cô nức nở nói.

Tôi run rẩy,tim đập thình thịch,tâm trí tôi rối loạn,mơ hồ,tay tôi vòng qua lưng cô,khẽ ôm lấy cơ thể mềm mại ấy,khó có thể tin nổi người phụ nữ tôi ôm lần đầu tiên trong đời lại là cô.

Thời gian cứ như lắng đọng trong không gian ấy,hơi thở hai người như hòa vào nhau trong không gian thu hẹp,mùi hương cơ thể,mùi tóc cô quyến luyến,len vào mũi tôi,làm tôi không kìm nổi được cảm xúc,bản năng của bản thân dần trỗi dậy mạnh mẽ,phía dưới cương cứng,cạ lên người cô.

Cô thôi khóc,chắc chắn cô cũng cảm nhận được thứ gì đang cạ lên người mình,tay tôi dần không kiểm soát được,khẽ vuốt ve lên tấm lưng mềm mại ấy,những ngón tay dần dần đi xuống,chạm nhẹ vào gò mông nhô cao....Người cô run rẩy,muốn nới người ra,nhưng hình như bản năng tình dục trong người cô trỗi dậy,làm cô để yên.

-Em....em...không được nói chuyện này cho ai biết_Cô ghé tai tôi,dồn dập nói.

-Vâng.

Bàn tay tôi xoa nhẹ mông cô,hơi dùng sức bóp nắn gò mông tròn,vò nghiến như trong giấc mơ.Một cảm giác sung sướng lần đầu tiên tôi được trải nghiệm trong đời.

Thân thể mềm mại của cô văn vẹo,hơi thở dồn dập,cổ họng phát ra tiếng "ư" nhè nhẹ.

Khi ngón tay tôi trượt xuống,đi sâu vào khe hở giữa hai mông,thì người cô như nhũn ra,lí trí của một người nhà giáo vẫn còn sót lại,cô giật mình,đẩy mạnh tôi ra....Mặt cô đỏ bừng nhìn tôi,hơi thở khác thường làm bộ ngực cô phập phồng gợi cảm.

-Không....không....được....ở đây....không được_Cô dồn dập nói.

Tôi cũng ngại chín cả mặt,vì hành động của bản năng,ấp úng nói mãi không nên lời,tôi không tin nổi những gì vừa sảy ra,đây chả phải những gì mà tôi mơ ước hằng đêm sau,gò mông cô mềm mại,đã nằm trong bàn tay tôi.

-Cô....về trước đây....Tối....tối....nay....tới....nhà cô.....học...._Câu cuối cô nói nhỏ xíu,hai má cô đã đầy những rạng mây hồng,cô xoay người đi nhanh ra khỏi lớp học,để lại tôi đứng đơ tại chỗ.

Tôi run người,chuyện vừa nãy sảy ra thật đột ngột và bất ngờ,cô đã cho tôi lần đầu tiên trong đời biết thế nào là mùi vị đàn bàn...Bàn tay tôi thỉnh thoảng vẫn nắn nắn lại,tưởng tượng gò mông cô đang ở trong tay.
 
Chương 7

Tôi tới nhà cô khi màn đêm buông xuống,ánh trăng bạc dịu dàng len lỏi khắp ngõ ngách làng quê,ôm trọn lấy một khoảng riêng của miền quê yên bình.

Tôi ngồi học còn cô lấy bài ra chấm.Dường như cô mới tắm không lâu,mái tóc còn hơi ẩm ướt,xõa đều hai bên vai,hương thơm cứ tản ra quanh quẩn,mùi hương say mê,quấn quít lòng người,làm tim tôi thổn thức,tâm trí rối loạn,mơ hồ.

Lén nhìn cô,gò má trắng mịn hơi ửng hồng,những lỏn tóc đen óng ả được cô vén qua vành tai,cô mặc bộ đồ quê giản dị nhưng sao lại quyến rũ đến thế,gò ngực căng tròn nhô cao qua làn áo,chiếc váy dài tới gối tô điểm cho đôi chân thon gọn , không chút gợn,khép hờ dịu dàng,tôi cứ ngẩn ngơ ngắm nhìn để rồi lời khen bộc phát:

-Cô đẹp quá!_Tay tôi như vô thức,đưa lên,vuốt nhẹ mái tóc đen óng mượt,những sợi tóc mềm mại mơn man trong lòng bàn tay êm ái.

-Em....em....làm gì vậy?_Người cô giật khẽ,hai má ửng hồng,khẽ nới đầu ra,để mái tóc tuột khỏi bàn tay tôi.

Tôi luống cuống,ngại ngùng vì hành động bất chợt của bản thân.

-Em....em.....cô....em yêu cô_Tôi cúi đầu,không tự chủ được,lắp bắp nói.

Không thấy cô trả lời,tôi chợt nhìn lên,bắt gặp ánh mắt cô,hai mắt chạm nhau,cô thẹn thùng lảng tránh,nhưng rồi lại chủ động để cho hai đôi mắt ấy hòa quyện vào nhau,trong giây phút ấy cảm giác như có một thứ gì đó của sự gần gũi,sự hiểu nhau trong từng dòng suy nghĩ của hai tâm hồn khó giải thích.

Da mặt cô trắng nõn,ửng hồng làm khuôn mặt cô trông càng quyến rũ,ánh mắt cô nhìn tôi dịu dàng,đôi mắt long lanh,ướt át.

Một tay cô từ từ nâng lên,áp vào má tôi,chà nhẹ,tay cô mềm mại,dịu dàng xoa nhẹ bên má,làm tôi đơ người vì hạnh phúc,ngây ngốc nhìn cô.Một cảm giác ấm áp,khẽ luồn qua tim,thật khẽ.

Bất chợt cô ôm chầm lấy tôi,ngực cô áp vào ngực tôi êm ái.

-Dũng.....em có thương cô không?_Cô thì thào bên tai tôi,dồn dập.

-Có....em thương cô....em thương cô nhiều lắm.

Vòng tay cô xiết chặt tôi hơn,gương mặt cô áp vào vai tôi....tôi vòng tay ôm nhẹ lấy cô,đầu gục vào mái tóc,hít nhẹ....mùi hương thơm dịu từ tóc cô quyến luyến.

Không ai nói gì cả,lặng im lắng nghe nhịp tim đập thổn thức,ngoài kia gió vẫn thổi trên những tán lá vi vu,những tiếng côn trùng rả rích,bóng đêm yên lặng,mơ hồ,tựa coi tiên.

Cô ngẩng đầu lên nhìn tôi,khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng,đôi mắt gợi tình ướt rượt,như muốn chảy nước,hai cánh môi hồng,hơi hơi hé mở,đỏ mọng ướt át....Cô quyến rũ quá,tôi không còn kìm chế được bản năng của mình nữa rồi,bàn tay đầu sờ soạng,vuốt ve tấm lưng mềm mại.

Đột nhiên cô áp môi dính chặt lấy môi tôi,làm tôi run rẩy,bất ngờ,tôi từ bé chưa bao giờ được hôn,tôi không tin,không dám tin,tôi lúng túng,vụng về,không biết phản ứng ra sao,cô hôn thế nào,tôi lựa làm theo.

Đôi môi cô mềm mại,mỏng ướt,làm tôi trở nên ngu muội,dần dần cái cảm giác nóng ấm và ướt át truyền lan khắp người .Tôi không phản ứng được gì nữa,cả người tôi nóng bừng lên,tôi không ngờ chỉ hôn thôi mà đã sướng đến thế.

Như một phản xạ tự nhiên của bản năng khi hôn,tôi ôm chặt lấy cơ thể cô vào lòng,môi tôi rụt rè đón nhận môi cô...hai đôi môi quyện chặt lấy nhau,mút lấy nhau,nghe tiếng da thịt hai môi tách ra nhóc nhách vang lên đầy dâm dục.

Tay tôi bắt đầu khám phá cơ thể cô,những khao khát thể xác đang ứ đọng trong cơ thể làm tôi không còn rụt rè nữa.Ngón tay men theo mái tóc mượt mà,nhẹ nhàng dẫn tay mình trượt lên cánh tay thon mịn màng,áp lên vòng eo thon gọn,luồn tay vào mép áo,từ bụng cô dần trượt lên trên.

Khi những ngón tay đầu tiên chạm vào gò ngực căng tròn đó thì người cô khẽ run rẩy.

-Ư....._Cô rên nhẹ trong cuống họng,rời môi tôi,vùi đầu vào vai tôi,dấu đi khuôn mặt vì động tình mà nhiễm một màu đỏ ửng.

Khi cả bàn tay tôi đặt lên ngực cô,tôi vô thức đè xuống,bóp nhẹ,dù cách một lớp áo lót,nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được sự mềm mại,no tròn,nóng ấm từ khối thịt mịn ấy truyền vào tay.

Một cảm giác lâng lâng trong người,tôi sung sướng thở dốc,nhịp đập thổn thức của con tim ngày một nhanh hơn.

Cơ thể cô nóng bừng,run rẩy,hô hấp trở nên dồn dập,tóc đen như mục xõa toán loạn trên vai tôi,cơ thể hơi ngượng ngùng mà giãy giụa.Bàn tay tôi hơi dùng sức,xoa nắn ngực cô,làm người cô vặn vẹo,cổ họng phát ra tiếng rên nhẹ nhàng,giọng nói gợi tình,khiến tôi nóng người:

-Nhẹ thôi.....đau...cô....ưm..._Cô rên khẽ,tiếng rên rỉ lọt vào tai tôi,như một liều thuốc kích tình mạnh nhất,lại ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể cô tỏa ra,làm máu tôi sôi lên,đầu óc quay cuồng,không kim lòng nổi,mà hơi quá sức.

-Á....đau cô!_Cô thốt lên,nắm lấy tay tôi.

-Em....em....xin lỗi....em không kìm chế được_Tôi bối rối nhìn cô.

Rất may cô không giận,mắt cô mơ màng quyến rũ nhìn tôi mời gọi,hơi thở gấp gáp làm bộ ngực cô phập phồng gợi tình.

Đôi mắt long lanh,khẽ chớp chớp,cô rướn cổ,khẽ hôn nhẹ vào môi tôi một cái,môi cô lướt qua thôi,cũng đủ làm tim tôi xốn xang.

Đôi mắt đẹp nhìn tôi,mỉm cười nói:

-Vô phòng cô đi..._Giọng cô nhẹ nhàng,nhưng tôi cứ ngỡ là mệnh lệnh,vô thức đứng dậy,theo sau cô vào buồng.

Mắt tôi như dán chặt vào những đường nét mơn mởn của người phụ nữ ấy,vòng eo thon gọn tô điểm cho hai bờ mông tròn trịa đầy đặn nhô lên qua lớp váy.

Trong buồng hơi tối,chỉ có ánh trăng nhàn nhạt,lọt qua khe cửa phủ lên thân hình kiều diễm xinh đẹp,cô dựa lưng vào đống chăn mềm,nửa người nằm xuống,ánh mắt ngập nước,nhìn tôi mời mọc.

Tôi ngồi xuống giường,cách cô một khoảng,dưới ánh sáng mờ nhạt của ánh trăng,lặng lẽ ngắm nhìn khuôn mặt ấy.Đây chính là người phụ nữ mà tôi khát vọng suốt bao đêm,rốt cuộc cùng có ngày tôi có thể ôm người ấy vào lòng,cảm giác cứ như mơ vậy.

-Lại đây.....với cô_Ánh mắt cô dịu dàng nhìn tôi,ánh mắt cả đời tôi vẫn không thể quên được,ánh mắt gợi tình của cô khi ấy.

Tôi không kìm lòng nổi,có chút khẩn trương,liền tiến tới,đè lên người cô,môi tìm môi,thân thể cô như mềm nhũn ra,tóc tai rủ xuống một bên vai.

Hai môi siết chặt lấy nhau,lần nay không còn sự rụt rẽ nữa,cả hai cuốn vào nhau,gạt bỏ hết những luân lý,đạo đức xã hội.

Tay tôi một lần nữa mò ngực cô,cách lớp vải áo mà xoa nắn,cô lại rên rỉ,thở dốc....

-Dũng....yêu....cô....yêu cô đi....cô....cô đơn...lắm_Cô hổn hển nói.Hôm nay cô thật khác,chắc do bản năng tình dục của người đàn bà trỗi dậy,làm đạo đức nhà giáo trong cô tan thành mây khói,giờ đây chỉ còn nhưng khao khát thể xác khiến cô trở nên mạnh dạn hơn.

Cô khẽ đẩy người tôi ra,cô cởi chiếc áo ngoài rồi vòng tay ra sau,cởi nút khóa áo lót,đặt một bên,tôi đơ người,dưới ánh trăng soi,tôi nhìn thấy một thân thể trắng nõn vì động tình mà da thịt ửng hồng xinh đẹp,ánh mắt tôi cháy rực nhìn vào bầu ngực trần trụi của cô,hai gò ngực trắng ngần cao vút,với núm đỏ mềm mại nằm ở giữa đỉnh đồi chỉa hở ra ngay trước mắt.Tôi nín thở,đờ đẫn,ánh mắt si mê ngắm nhìn vẻ đẹp của tạo hóa,má cô ửng hồng quyến rũ,chút mùi hương nhẹ nhàng xông lên mũi tôi,trước mắt tôi là một người phụ nữ đẹp nhất mà tôi từng biết.

Cô nhẹ nhàng vén mái tóc đen óng mượt của mình qua một bên vai,làn tóc đen che khuất một bầu ngực,để lộ cái chiếc cô trắng ngần gợi cảm.

Tay tôi run run đưa lên,khẽ đặt vào bầu ngực trần,độ mềm mại,ấm nóng của khối thịt ấy truyền vào tay,làm miệng lưỡi tôi khô khốc...hơi thở dồn dập,gấp gáp.

Tôi bóp nhẹ,làm mắt cô trở nên lim dim,thở dốc,đây cứ như là một giấc mơ vậy,bầu ngực cô to,nằm ngọn trong bàn tay tôi,nóng hầm hập như thiêu đốt,mềm quá,tôi khẽ kẹp lấy núm ngực nhỏ trên bộ ngực căng tròn vân ve một chút.

-Ưm......_Cô rên rỉ,đôi mắt lộ vẻ mê say mơ màng.

Tôi khẽ dịch mặt lần,gần sát ngực cô,úp mặt vào giữa hai bầu vú trần trụi,hít cạn mùi hương của bầu ngực sữa,hương thơm ngọt ngào thấm sâu vào ruột gan tôi.

Nhìn vào hai gò ngực trắng mịn,gần ngay trước mắt,tôi như bị mà nhập,môi lập tức áp lên,ngậm lấy một bầu ngực mà liếm mút,một tay xoa nắn bầu ngực bên kia.

Người cô uốn éo,tiếng rên khe khẽ phát ra từ cuống họng,hai tay cô vòng quanh cổ tôi,hơi đè xuống,lưỡi tôi quấn quít,trườn lên bầu ngực mềm mại,mơn trớn núm ngực nhỏ,làm toàn thân cô run rẩy,rên khẽ.

-A.... Ưmm_Người cô cong lên,ngực ưỡn cao,miệng rên rỉ bật lên thành tiếng.

Tay cô luồn xuống mép quần tôi,tháo thắt lưng,cởi khóa,khi bàn tay cô chạm vào dương vật thì người tôi run lẩy bẩy,dương vật giật giật như muốn phọt ra luôn.

Dương vật được giải thoát khỏi lớp vải gò bò,vươn cao hùng dũng nằm trong tay cô.Một cảm giác sung sướng,thoải mải,lan tỏa khắp lỗ chân lông,tay cô thật mềm,tôi cố gắng đè nén khi dương vật cứ giật nhẹ như muốn xả hết cơn bực tức ra ngoài.

Ngón tay cô khẽ vân vê đầu dương vật,bàn tay bắt đầu bóp nhẹ,rồi từ từ sóc nhẹ nhàng,tôi run người vì sướng,lần đầu tiên có một người khác giới chạm vào nơi nhạy cảm,làm tôi chịu kích cực lớn,không kìm nén được lâu,thân dưới tôi giật giật,dương vật căng cứng,giật mạnh,tay cô sóc nhanh hơn làm tôi rất nhanh đã lên tới đỉnh điểm,tôi căng người,thở mạnh...từng dòng tinh trùng phụt ra,bao nhiều đè nén bắn hết lên bụng cô,vùng bụng phẳng phiu nhầy nhụa tinh dịch của tôi,những dòng tình trùng lấp đầy lỗ rốn,rồi theo vòng eo,chảy xuống giường.tôi gục đầu vào vai cô mà thở hổn hển lên vì sướng.

Cô đẩy tôi nằm ngửa xuống giường,cô từ từ khụy gối xuống,một tay chống lên đùi tôi như tư thế bò,đầu cô cúi xuống,áp mặt sát vào dương vật tôi,tóc mây toán loạn,rủ xuống che hết khuôn mặt.

Bàn tay cô khẽ cầm dương vật tôi lên,tôi chống khửu tay xuống giường làm điểm tựa,rướn đầu lên nhìn cô.

Thấy hai môi cô hơi hé mở,chiếc lưỡi mềm mại ướt át khẽ thò ra ngoài,liếm nhẹ lên đầu khấc.Tôi run người,chuyện này thật khó tin,khi tôi vẫn đang ngơ ngác vì sung sướng,thì có một thứ cảm giác ấm nóng bao trùm dương vật tôi.

-Cô....cô_Tôi lắp bắp,run rẩy,nói không nên lời....như có một luồng điện chạy dọc khắp người,cực kỳ sung sướng.

Cô gậm lấy đầu khấc,miệng cô dần thụt ra thụt vào,làn môi mềm mại làm tôi đê mê,nước miếng bao trùm khắp dương vật,ẩm nóng,bóng nhẫy.Những âm thanh chụt chụt phát ra làm tôi man dại,cả căn phòng phát ra tiếng nhóp nhép trông đầy kích thích.

-Cô....cô....ơi....em...em..thích...lắm_Tôi thở dốc nói.

Một tiếng "chụt" khẽ vang lên,miệng cô rời dương vật,hai cánh môi đã ướt nay càng thêm ướt vì nước bọt nhầy nhụa.

Cô quỳ gối,hơi nhổm mông,hai ngón tay chọc vào hai bên hông chỗ cạp quần,kéo xuống để chiếc váy rơi tự do.Chiếc quần lót màu trắng nhỏ xinh xinh hiện ra,chiếc quần lót mong manh ôm trọn nơi quý giá nhất của người phụ nữ.

Cô từ từ cởi chiếc quần lót xuống,thời gian cứ như dừng lại,tim tôi đập thình thịch vì kích thích,chùm lông mu đen nháy,được cắt tỉa gọn gàng từ từ hiện ra trước hai con mắt đang đỏ rực vì thèm khát.Cô ngồi xuống,cong một chân lên,đẩy chiếc váy cũng quần lót ra,đặt sang một bên.Bây giờ cô hoàn toàn trần truồng,phơi bày nhưng nét da thịt lồ lồ trước mắt một người khác giới,tôi si mê,đầu óc mụ mị ngắm nhìn người phụ nữ mà tôi yêu thương nhất.

Cô chậm dãi quỳ gối hai bên hông tôi,một tay vén tóc qua một bên,một tay chầm chầm cầm lấy dương vật tôi,miết nhẹ vào âm đạo cô....Do trời tối nên âm đạo cô hiện mập mờ,tôi chỉ cảm thấy thớ thịt bên ngoài ấm nóng,ẩm ướt,nhầy nhụa chất nhờn.

Cô chỉnh dương vật tôi đưa vào cửa mình.Cô cắn môi,chậm rãi ngồi xuống.

-a....ưm...Dũng....Dũng..._Mắt cô nhắm nghiền,lim dim.

Tôi nín thở cảm nhận âm đạo ấm nóng bỏng của cô,từ từ bao trùm lấy thân dương vật,bên trong cô từng thớ thịt như đang xiết chặt lấy dương vật tôi,bóp nghẹt làm tôi trân người vì sướng.

Trời không nóng,nhưng mồ hôi cả hai vẫn ứa ra tràn trề,cả cơ thể trần trụi cô dưới ánh trăng nhạt như phủ lên một lớp sương mỏng,khuôn mặt ửng hồng,mồ hôi ửng hiện trên mặt,mái tóc đen rối tung,vài cọng tóc còn dán vào khuôn mặt đỏ ửng của cô.Lúc này trông cô quyến rũ chết người.

Hai tay cô chống lên ngực tôi,cặp ngực căng tròn bị hai cánh tay ép lại,núng nính rung động,cặp mông tròn trịa lên xuống nhấp nhỏm.

-Ưmh....Dũng...cô....aaa...ưm...Dũng...cô yêu em...ưm...._Cô lắc đầu,rên rỉ,mông thụt lên thụt xuống.

Âm đạo của cô co bóp,siết chặt từng hồi quanh thân dương vật tôi...dâm thủy,ướt át bao phủ khắp dương vật,tôi thở dốc vì sung sướng.

Nhóp nhép,nhóp nhép...những tràng dài âm thanh vang lên từ nơi hai bộ phận nhạy cảm nhất của con người mang lại,tiếng rên rỉ mê người vang vọng khắp không gian.

Âm đạo cô ngày càng trào ra nhiều nước nhờn,từng dòng ào ạt.Tôi không chịu nổi được lâu,gồng mình,rên lên....cơ thể cô cũng nhanh chóng run rẩy,mông cô thụt lên thụt xuống ngày càng nhanh,cơ thể cô như căng lên,quằn quại,rên la....

-Dũng........ưmh...yêu....yêu....cô.....ưmh...đi....á....

-Cô....ơi...em thích...em thích...lắm.

Thân dưới cô run rẩy,khẽ giật giật,mông cô tăng tốc độ di chuyển,hai đùi cô quíu lại rồi thả lỏng ra,cô rên lớn,tôi cũng cong người,thúc mạnh dương vật chạm đến tử cung cô,từng dòng tinh trùng nóng hổi bắn vào nơi sâu kín trong cô.

-A....cô.....á....á...ưm....ưm...._Cô đổ ngục lên người tôi,âm đạo cô co bóp,mông cô giật lên,tụt khỏi dương vật,nước nhờn trào ra ào ạt trên đùi tôi....Cô lên đỉnh.

Mùi dâm hương lan tỏa ra khắp phòng,mùi thơm dâm dục khó quên.

Hơi thở gấp gáp đã không còn,cả hai đang dần lấy lại được cân bằng.Dường như đã thỏa mãn được thể xác,cảm giác đạo lí nghề nghiệp lại ùa về trong cô,làm cô đỏ mặt,mặc vội lại quần áo,ngồi im ở góc giường.

Tôi mặc lại đồ,nhìn cô,không biết nói gì,không gian yên ắng,mùi dâm hương vẫn phảng phất quanh đây.

Hai đôi mắt bối rối,cứ lặng lẽ nhìn nhau,cuối cùng không thể giữ im lặng được nữa,cô khẽ mở miệng:

-Em.....không được nói chuyện....này cho bất kì ai biết_Giọng cô ngập ngừng,pha lẫn chút thẹn thùng.

-Vâng....em....em thích lắm...cảm....ơn cô.

Lời nói của tôi làm cô ngượng ngùng,lảng mặt sang hướng khác,tránh đi ánh mặt tôi.

Rồi cô lại một lần nữa chủ động,cô ngồi dịch lại gần tôi,vòng tay qua ôm nhẹ lấy tôi,đầu gục vào vai.....Dường như lúc này cô đã gạt bỏ hết nhưng luân lý xã hội,đạo đức nghề nghiệp,giờ đây chỉ còn lại nhưng khao khát của thể xác.Tình thương hay tình yêu?Hay hai người đến về nhau chỉ để thỏa mãn tình dục?Tôi không biết.Chỉ có ánh trăng bạc vẫn chiếu lên hai bóng hình lặng lẽ đang hòa vào nhau trong đêm tối....

(Còn nữa)
 

Bình luận mới