NHẬT KÝ ĐI LÀM
Updated: 02/10/2024
Đến tận giờ, mình vẫn chẳng thể nghĩ, mình đã đi làm được gần 1 năm
Mỗi người 1 hoàn cảnh, nên việc đi làm, ai cũng có lý do riêng nhất định
Mình nhớ ngày đầu xuống với Hải Phòng: Mọi thứ đều lạ lẫm
Mình- vốn dĩ là đứa chẳng mấy khi tiếp xúc với môi trường phức tạp này.... Nên khi " vào nghề" mới thấy mọi thứ nó lạ lẫm làm sao...
Mình sợ gặp mấy anh săm trổ. Ngại ngẩng mặt lên nhìn vào khách. Tay lúc nào cũng run lên trước khi gõ cửa...chỉ vì sợ, phía sau cánh cửa ấy, là người quen
Ấy vậy mà... Đã 10 tháng trôi qua... Mọi thứ đã được "cá nhân hóa" cho phù hợp
Mình bây giờ: Mặt dầy hơn, có thể gặp khách nào cũng được. Cùng lắm, nếu là người quen thì...XIN.....
Nhưng có một điều, mình không bao giờ thay đổi. Đó chính là luôn luôn giữ cho mình phong thái bình tĩnh. Không đôi co, to tiếng. Không bao giờ thái độ lại khi khách phàn nàn....
Đơn giản... Vì mình hiểu..... Mỗi người đều có những lý do khác nhau để tỏ thái độ. Và Thái độ của mình, quyết định cuộc vui hôm ấy, có đạt được mong muốn hay không
Bữa đó, mình gặp một anh khách lạ.
Sau khi báo phòng, mình thường có thói quen để khách xử lý xong mọi việc, tắm giặt khoảng 10-15p thì sẽ tới....
Anh khách có vẻ xót ruột, lần đầu tới.... Cứ gọi giục mãi... Mặc dù mình đã nhắn :" Vâng, anh tắm và chờ em chút nhé ạ "
Ấy thế mà.... Khoảng 5p sau mình tới, anh vẫn nguyên bộ quần áo, tay cầm điếu thuốc hút phì phèo... Ra mở cửa... "Làm gì lâu thế em? "
- " anh thông cảm, em phải di chuyển anh à. Anh vội đi ạ? "
- Không ! Nhưng lâu anh ko thích
- Dạ ! Anh tắm chưa anh ?
- Chưa! Anh đợi em xuống tắm...( Haiza.. Chán thật, thường mình sẽ ko tắm cùng khách trước khi làm, vì mình ko ở dơ đc. Tắm xong ướt át, ôm nhau cũng ngại..... Còn khi làm xong, muốn tắm, vặt trụi lông cùng nhau... Mình cũng sẽ làm)
- Vâng! Thế anh thay quần áo, vào em tắm cho anh nhé ạ!
- Không! Em cởi cho anh....
- Haiza....Vâng !
Vào tắm.... hỏi han mấy câu, anh cũng ko lỡ lấy tay anh cầm cái vòi sen hay rửa qua, cứ kệ ấy, cho mình làm... Mình lấy sữa tắm kì cọ cho anh xong, nói :
- "anh xong rồi đó ạ. Anh ra ngoài trước nhé. Em tráng qua người em ra sau"
- Thế ko ra lau người cho anh à?
- Khăn em để ngoài đó anh à.. Anh lấy lau người giùm em nha
- "Thế này trừ 100 nhé, 300 em phải phục vụ anh hết chứ..."
Nín thở và hít vào 1 hơi sâu, mình ko nói gì, tráng lại người cho hết cái sữa tắm nãy rớt vào. Ra lấy khăn, vừa lau người, mình vừa mặc quần áo vào....
- "Anh à, Em cũng ko lấy 200 nữa đâu ạ. Anh gọi bạn khác nhé !"
- Làm sao? Bọn em sướng quen rồi, khổ ko chịu đc à. Định nằm ễnh ra mà ăn không 300 thôi à....
Lúc này, nước mắt mình trực trào....Cay đắng thật.... Nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: 300 ko lớn anh à... Em xin lỗi không phục vụ anh được, anh gọi bạn khác nha. Em xin phép....
Cầm điện thoại, quay người ra mở cửa. Mà những nghẹn ngào cứ từ đâu đổ tới. Nghĩ sao nó lại trái ngang ntn....
300k- Số tiền lớn quá! Khiến tim mình, như bị bóp nghẹt lại.... Vừa đi lên cầu thang, vừa lau nước mắt:
Kệ đi ! Người tổn thương.... Lại đi làm tổn thương người khác !
Suy cho cùng, họ đáng thương !
#Mỗingàymộtchuyện
#ChuyệncủaNhi